HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 382

thường nằm giữa một bộ sưu tập đa dạng những cái radio cũ và ước ao có
được sự minh mẫn.

Một vài tuần trước bà đã vào thành phố và đi ăn tối với một người đàn ông
bà không quen biết rõ lắm mà chẳng gặp chút khó khăn nào. Dĩ nhiên ban
đầu bà sẽ hơi ngại ngùng, nhưng bà sẽ tán gẫu cho đến khi bà phát hiện
những nỗi ám ảnh của ông ta là gì và rồi lắng nghe chăm chú. Xét cho
cùng, bây giờ bà đã trưởng thành, những kỹ năng xã hội của bà đã được
trau dồi qua bao năm kinh nghiệm giúp mọi người vui vẻ và thoải mái. Vì
vậy với Marcus cũng sẽ chẳng có gì khác biệt.

“Nhà hàng đó nằm ở đâu vậy?” Bà hỏi, định bụng sẽ hỏi tất tần tật mọi điều
về ông ngay lúc họ đến đó. Sau đó bà sẽ chỉ phải gật đầu và ậm ừ trong
suốt thời gian còn lại của buổi tối. Nó sẽ là một việc dễ như ăn bánh.

Nhà hàng nằm trong khu phố cổ của thành phố, trong một tòa nhà hẹp,
nghiêng, nửa xây bằng gỗ như những tòa nhà mà lúc nãy Jo đã quá ngưỡng
mộ. Bên ngoài có một cái ghế băng, ngồi trên nó là một ma-nơ-canh ăn
mặc như một bà lão. Tên của nó được dịch ra là “Căn Bếp của Bà”, Marcus
đã bảo Jo thế. Họ đi vào trong.

Một trong nhiều điều thú vị của Hà Lan là mọi người đều nói tiếng Anh, Jo
nghĩ, xấu hổ vì bà không thể nói ngay cả một câu đơn giản nhất bằng tiếng
Hà Lan. Họ được một cô gái trẻ xinh đẹp mặc quần jeans bó sát và đeo một
cái tạp dề nhỏ xíu dẫn vào khu vực ăn. Một phần nhỏ trong Jo thở dài ghen
tỵ.

Cô gái đưa cho họ thực đơn và họ nhìn vào chúng. “Cứ như trò Sudoku ấy
nhỉ?” Jo nói. “Cố gắng đoán xem mọi thứ là gì. Dĩ nhiên cô gái đáng yêu
kia sẽ nói với chúng ta, nhưng việc đoán ý nghĩa của các món ăn cũng khá
thú vị.”

“Tôi nghĩ món tráng miệng dễ đoán hơn món chính,” Marcus nói sau một
thoáng. “Cũng may là tôi tình cờ biết rằng ở đây họ gọi kem rưới sô-cô-la

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.