HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 394

Chương 22

Họ không định đi bộ về nhà. Họ tìm thấy một chiếc taxi và quay trở lại bến
cảng. Họ nắm tay nhau trong bóng tối và Jo cảm thấy trẻ trung và phù
phiếm hơn trước kia - ngay cả lúc bà thực sự trẻ trung và phù phiếm. Bà
nhận ra mình hơi say khi bà bước ra ngoài trong khi Marcus trả tiền taxi và
bà thấy mình lảo đảo. “Sáng mai mình sẽ hối hận,” bà kiên quyết tự nhủ.
“Phải uống thật nhiều nước, nếu không mình sẽ cảm thấy khủng khiếp.”
Nhưng bà biết rằng có uống nước cũng sẽ không ngăn chặn được cái hậu
quả còn tệ hại hơn nhiều và có lẽ sẽ tồn tại dai dẳng phát sinh từ những
hành động của bà. Bà không quan tâm - bà biết rằng mình không thể bỏ lỡ
khoảnh khắc này, dù sau đó bà có thể hối hận bao nhiêu chăng nữa.

Marcus tới chỗ bà và nắm chặt cánh tay bà, dẫn bà băng qua đoạn đường
ngắn ngủi để quay trở lại con thuyền với một vẻ quyết tâm mà giờ đây Jo
nhận ra là hấp dẫn một cách khó cưỡng. Ông gần như nhấc bổng bà lên
thuyền và đột nhiên họ đã ở trong không gian tối tăm của buồng lái.
Khoảnh khắc đã đến. Bà phải thổ lộ những mong ước của bà.

“Marcus?”

“Gì vậy?”

Jo hít một hơi để nói một điều mà bà vẫn chưa biết phải diễn đạt thế nào -
một điều gì đó ám chỉ với ông rằng bà muốn được mê hoặc, rằng bà không
chỉ định cảm ơn ông vì một buổi tối tuyệt vời.

Rồi ông làm cho mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều bằng cách hôn bà. Áp lực
từ miệng ông làm môi bà thâm tím lại. Ý nghĩ tỉnh táo cuối cùng của bà là
bà đã không được hôn như vậy nhiều năm rồi. Bà lảo đảo trong vòng tay
ông và đầu óc bà quay cuồng, do tác động từ nụ hôn của ông cũng như
rượu brandy. Bà lùa tay vào trong tóc ông khi ông ôm siết bà với niềm đam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.