HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 430

Karen luôn cho rằng người ở đầu dây bên kia sẽ biết cô là ai, và theo kinh
nghiệm của Dora, họ luôn biết thật. “Có! Tớ đang rửa bát.”

“Vui quá! Tớ rất nóng lòng muốn gặp cậu vào Chủ nhật. Hai người đã
thành một cặp chưa?”

Đây là một câu mà dạo gần đây Dora thường tự hỏi mình nhưng cô vẫn
chưa tìm ra câu trả lời. Cô mỉm cười trước sự thẳng thắn của bạn mình. Cô
thật sự rất nhớ cô ấy. “Tớ không biết, thật đấy,” cô thành thật nói.

“Cậu phải tìm hiểu xem cậu có vị trí thế nào trong lòng anh ấy, Dora, nhất
là sau chuyện với John.”

“Đó không phải là điều mà cậu có thể hỏi, đúng không?”

“Ờ...” Karen ngập ngừng, có lẽ đang nghĩ lại chuyện nói với người bạn rụt
rè hơn của cô rằng dĩ nhiên cô có thể hỏi một điều như thế. “Dù sao đi nữa,
mẹ tớ nghĩ anh ấy là người đặc biệt và tớ nóng lòng muốn gặp anh ấy.”

“Anh ấy rất quý cô Jo.”

“Mẹ tớ còn mời cả những người bạn khác ở bến thuyền của bà, Bill và
Miranda thì phải?”

“Ồ, họ rất đáng yêu.”

“Và vài người khác nữa, tớ cũng không biết là ai. Thật tuyệt - bà và bố tớ
đang hòa thuận với nhau. Tớ tự hỏi liệu họ có hiểu ra và quay lại với nhau
không nhỉ?”

Một phần trong Dora trở nên lạnh cóng. Dĩ nhiên, từ quan điểm của Karen,
đây là tin tốt, nhưng Dora đã nghe Jo nói về người chồng cũ bằng những lời
lẽ không phải giận dữ, mà là chán chường. Sự giận dữ có thể nguôi ngoai,
nhưng sự chán chường sẽ mãi mãi tồn tại. Jo có thể quay lại với người
chồng đã khiến bà nhàm chán không? Đó là một ý nghĩ khiến cô thất vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.