HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 470

Bà ngẩng đầu lên và quay về phía ông. Ông có vẻ lịch thiệp nhưng cương
quyết.

“Jo?” Ông lại nói. “Tôi chưa bao giờ tìm được một người phụ nữ mà tôi
muốn cùng chung sống trong suốt quãng đời còn lại - cho đến khi gặp em.”

Những lời nói của ông khiến trái tim bà co rúm lại. Bà ngẩng lên nhìn ông
và thấy sự thành khẩn thể hiện rõ trong đôi mắt ông, nhưng bà không thể
nói được gì.

“Tôi đang ở khách sạn Thiên Nga Trắng,” ông nói. “Tôi biết em không thể
bỏ các vị khách của em ngay bây giờ, dù tôi muốn đưa em đi nhiều biết
chừng nào, như thế là không lịch sự. Tôi muốn em đến chỗ tôi bởi vì chính
em cũng muốn điều đó như tôi vậy. Tôi không ép em.” Rồi ông đi.

Jo suýt chút nữa đã bật cười trước những lời nói của ông. Áp lực của thứ gì
đó, có thể là tình yêu, đang dâng lên trong cơ hoành của bà cho đến khi nó
chực trào ra, dưới dạng của những giọt nước mắt hoặc tiếng cười.

Bà đứng yên trong vài phút, tâm trí hỗn loạn. Những vị khách của bà đang
ở bên ngoài, tự hỏi chuyện gì đang diễn ra, nhưng ơn trời họ đều là người
Anh nên không hề đòi hỏi một lời giải thích. Còn Karen và Philip...

“Mẹ, có chuyện gì đó đang diễn ra giữa mẹ và Marcus, đúng không ạ?”
Karen nói ngay khi cô và Philip xuất hiện trong bếp đằng sau bà.

Karen trông quá yếu đuối nhưng cũng quá ngang ngạnh, Jo biết bà phải nói
thật với họ. “Ừ,” bà lặng lẽ nói.

“Và bà nghĩ bà có thể tin tưởng ông ta?” Philip nói. “Ông ta chưa bao giờ
mang tiếng tốt...”

Jo nổi giận, quyết tâm của bà được củng cố thêm. “Nếu ông không ngại tôi
chỉ rõ ra,” bà nói, điềm tĩnh hơn bà tưởng, “sức chịu đựng của ông dạo gần
đây có vẻ hơi yếu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.