HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 69

“Ý anh là gì, trái phép?”

“Nghĩa là họ có thể tống cổ chúng tôi đi bất cứ lúc nào mà không cần báo
trước, nhưng nó thích hợp với chúng tôi. Không tiện cho công việc như bến
thuyền chính thức của tôi ở xưởng tàu, nhưng cũng đáng để chúng tôi chịu
một chút bất tiện,” anh nói thêm, có lẽ cảm nhận được nỗi sợ hãi của Dora
trước ý nghĩ về một cuộc sống bấp bênh như thế.

“Tôi không nghĩ tôi có thể đương đầu với điều đó,” cô nói, gần như với
chính mình.

“Cô nên ra ngoài nhiều hơn,” Tom nói và Dora cười. Anh đã đúng, cô nên
như thế.

Mặc dù đã quyết tâm như vậy, cô vẫn cảm thấy căng thẳng khi anh dẫn cô
qua một cái cầu gỗ rất xập xệ để lên đảo. Hòn đảo được bao phủ bởi những
cái cây cao lớn, nhiều đến nỗi hầu như không có chỗ cho con đường nhầy
nhụa dẫn sang phía bên kia, nơi những con thuyền đang đậu. Tuy nhiên,
mới là cuối giờ chiều và sẽ chẳng có gì quá đáng sợ có thể xảy ra cả - cô hy
vọng thế.

“Thực ra đây là một khu bảo tồn tự nhiên,” Tom nói, “đó là lý do chúng ta
không được phép đến đây, nhưng chúng tôi đâu có làm phiền lũ chim.”

“Làm sao anh biết? Anh đã hỏi chúng à?”

Tom gật đầu. “Phải. Chúng dễ thương lắm.”

Dora cắn môi. Chẳng hay ho gì khi Tom, hay thật ra là bất cứ người đàn
ông nào, nghĩ rằng những lời nói đùa của họ lúc nào cũng có hiệu quả.

Thuyền của Tom không dễ lên. Nó là chiếc thuyền mà Dora cảm thấy đáng
lẽ phải được làm bằng nhựa và bập bềnh trôi nổi giữa cái bồn tắm đầy bọt
xà bông. Nó nhỏ và rộng so với chiều dài của nó và được phủ lớp vải dầu
cũ bạc phếch. Cô nhìn nó với ánh mắt nghi ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.