Cùng lúc đó, Thẩm Sơ mang kính mát vip Channel mơ hồ che nửa khuôn
mặt đi ra ngoài, sau đó trực tiếp đi đến bãi đỗ xe của sân bay lấy xe.
Đang lúc đi trên đường, cô ấn nút gọi trên vô lăng, “Sự tình có biến,
nhanh chóng đem tin tức tuôn ra…”
“Nhưng bản thảo cuối của Đế Hoàng bên kia vẫn chưa có ra, hiện tại tôi
sợ tôi không thể đạt được kết quả như kỳ vọng mà cô muốn?” Trong điện
thoại truyền đến tiếng phụ nữ đang chần chừ.
Thẩm Sơ hơi trầm con ngươi, trầm ngâm một chút, mới vừa nói lại:
“Chờ một chút đi!” Dứt lời, cô lập tức cúp điện thoại.
Tối hôm qua Bắc Thần nói có việc, mà chuyện của hắn chính là đuổi
theo Giản Mạt đến thành phố A sao?
Là trùng hợp hay là cái gì?
Thẩm Sơ nghĩ đến, chân đạp chân ga không khỏi thêm tăng tốc, “Giản
Mạt, dù cho tôi không chiếm được Bắc Thần… Tôi cũng sẽ không để cho
cô có được tình yêu thuận lợi như vậy đâu!”
Cuời lạnh một tiếng, đôi mắt đẹp của Thẩm Sơ lộ ra hơi thở lạnh lẽo.
Mặt trời của thành phố A hôm nay vô cùng sáng, Giản Mạt đến say bay
rồi trực tiếp đi đến công ty chi nhánh của Đế Hoàng đem xe để lại, sau đó
gọi xe đi đến tòa soạn tạp chí.
Nhìn qua tòa soạn nay có chút cũ kỹ, Giản Mạt nghi hoặc lại liếc nhìn
cửa treo bảng tên, xác định không có đi nhầm chỗ, mới từ cửa nhỏ đi vào…
“Ôi, cô...nói cô...Cô đang làm gì vậy?”
Giản Mạt mới đi đến giữa sân, sau lưng liền truyền đến tiếng gào.