Dứt lời, hắn nâng đầu, Giản Mạt liền co quắp khóe miệng, vẻ mặt non
nớt biểu hiện sự chững chạc. “Ừm, đây là con chuẩn bị riêng cho mẹ.”
“…” Giản Mạt có cảm giác bị sét đánh, “Bánh bao, mẹ cho con hai phút,
đem mấy thứ này đi ra ngoài rửa sạch …” Cô chỉ vào hai trái sầu riêng trên
bàn nghiến răng nghiến lợi, “Nếu không, con chết chắc rồi!”
Giản Kiệt nhíu mày, “Đầu tiên, mẹ có thể gọi con là tiểu Kiệt… Thứ hai,
mẹ có thể gọi tên tiếng anh của con là Jemi! Bánh bao?” Khuôn mặt nhỏ
của hắn hoàn toàn là ghét bỏ, “Có thể phiền mẹ đừng dùng chỉ số thông
minh của mẹ để hạ thấp con, được không?”
Giản Mạt âm thầm nghiến răng nghiến lợi, đem thư để xuống bên cạnh,
hơi hất cằm, “Không có biện pháp… Chỉ số thông minh của mẹ chỉ có như
vậy!”
“Ấu trĩ!” Giản Kiệt than nhẹ một tiếng lắc lắc đầu, lập tức cầm thư đứng
dậy, “ Với chỉ số thông minh của mẹ thì chỉ có một lần duy nhất được
thông minh… Chính là lúc sinh con ra!”
“…”
Giản Mạt đột nhiên cảm thấy thực buồn bực, sinh đứa con trai ghét bỏ
nàng…Thật sự tốt sao?
Nghĩ xong, Giản Mạt nhìn về phía Tô Quân Ly, chỉ thấy khóe miệng hắn
đang nín cười, nhàn nhạt mở miệng: “Sầu riêng kia là do bạn học nữ cho,
nói là tiểu Kiệt muốn về nước, hy vọng có thể nhớ kỹ bạn ấy…Ừm, lưu
luyến bạn ấy là tốt nhất!”
Khóe miệng Giản Mạt co giật một chút, có chút kêu rên nói: “Trẻ em
nước ngoài vận dụng tiếng Trung tự nhiên như thế … Thật không phải
chuyện tốt!” Nói xong, cô nhìn về phía Giản Kiệt, vẻ mặt sụp đổ quát,
“Bánh bao, con đem thứ thối này mang ra ngoài đi.”