Liếc mắt trừng trừng nhìn vẻ mặt giống như không có chuyện gì của Cố
Bắc Thần, nghĩ đến việc mới xảy ra cùng hắn.....Sau đó hưng phấn, cố ý
xấu xa ở trên tai cô khàn khàn trầm thấp nói, “Thật chặt, anh thật sự hận
không thể chết ở trên người em!”
Giản Mạt cảm thấy cả người giống như bị thiêu đốt, mặt cũng đỏ
hơn.....Cô vội vàng nghiêng đầu nhìn bên ngoài cửa xe, cô gắng che giấu sự
ngượng ngùng.
Chiếc Spyker vững vàng chạy trên đường phố phồn hoa của Lạc Thành,
bởi vì sau khi hai người làm tình trên xe, khi trở về vừa vặn lại là giờ cao
điểm......Đáng nhẽ đã về nhà trước sáu giờ, thế nhưng bây giờ lại bị kẹt trên
đường.
Giản Mạt ai oán liếc nhìn Cố Bắc Thần, người này cũng thật tốt, tự mình
tìm việc để làm......Ôm notebook bắt đầu xử lý văn kiện, một chút thời gian
cũng không muốn lãng phí.
Giản Mạt nhàm chán, đơn giản chỉ cầm điện thoại chơi......Vừa nhìn, trên
màn hình xuất hiện một tin nhắn.
Lý Tiểu Nguyệt: Nhóc con, cậu có khoẻ không? Mình gọi điện thoại đến
nhưng không ai nhận, chúng ta đang có một dự án đặc biệt cần xử lý, thấy
được tin nhắn thì gọi lại cho mình.
Buổi chiều này Giản Mạt tắt âm điện thoại, quên mất chưa mở âm thanh,
nhìn thấy tin nhắn của Lý Tiểu Nguyệt trong lòng cô biết cô ấy muốn hỏi
chuyện lúc sáng với Sở Tử Tiêu: Rất rối, có một số việc mình cảm thấy
càng lúc càng loạn.....Trong lòng mình rất bất an.
Lý Tiểu Nguyệt không trả lời tin nhắn, có lẽ đang bận. Giản Mạt thở dài
một tiếng, đột nhiên không còn hứng thú chơi nữa, liền tắt điện thoại.