Thật ra, Lệ Cẩn Tịch nói Thẩm Sơ qua đây, cô không nghĩ ngợi nhiều...
Lúc này cùng rời đi với Cố Bắc Thần, cũng đã nói rõ lý do.Cố Bắc Thần
thu lại ánh mắt giàng co với Tô Quân Ly, lạnh lùng kéo Giản Mạt đi lên
lầu.
Tô Quân Ly ngước mắt nhìn, nhìn vào ánh mắt tỏ vẻ áy náy của Giản
Mạt, anh chỉ ôn nhuận cười cười lắc đầu, ra hiệu không có chuyện gì...
Chỉ là, khi Giản Mạt quay đầu đi, tầm mắt anh đột nhiên thay đổi, ở chỗ
sâu trong đáy mắt có một tia bất đắc dĩ cay đắng tràn ra.
Còn chưa kịp học cách để yêu thương, lại rơi vào tình cảnh như vậy...
Tuy rằng anh yêu cô nhưng cô đã kết hôn, đạo đức không cho phép anh tiếp
tục, nhưng mà, mỗi một lần thấy cô, anh lại trầm luân thêm một lần.
Cố Bắc Thần, hắn phải đối xử với cô thật tốt... Một khi, hắn dám vứt bỏ
cô, anh sẽ không cho hắn cơ hội tìm về!
Tô Quân Ly chậm rãi xoay người, không đi lên lầu, mà lại đi bộ xuống
dưới tầng một, thuận thế lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho Lệ Cẩn
Tịch, nói anh và Giản Mạt đi về trước.
Cố Bắc Thần mở cửa đi ra ngoài, chân của hắn rất dài, cho nên bước
chân rất, Giản Mạt chỉ có thể chạy theo, "A Thần, anh đang tức giận sao?"
Cô cố ý hỏi.
"Hừ!" Cố Bắc Thần hừ lạnh một tiếng.
Giản Mạt có chút mất mặt, thấy Cố Bắc Thần kéo cô đến nơi tụ họp của
hắn, không khỏi tò mò hỏi: "Là mấy người Lệ Vân Trạch sao?"
Cố Bắc Thần không trả lời.