HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1007

đầu óc anh chợt hiện ra một khuôn mặt, dính vết máu, tái nhợt đến đáng sợ,
một đôi mắt trong veo nhưng tràn đầy sát khí đẫm máu.

Lần cuối nhìn thấy khuôn mặt này là mấy năm trước nhỉ? Vậy mà cô

đã lột xác thành bộ dáng xinh đẹp động lòng người như vậy.

Lan Khê mặc kệ anh ta nhẹ nhàng vén tóc của mình lên, rồi chăm chú

nhìn mình, ánh mắt run lên, nhỏ giọng nói: "Anh nhìn đủ chưa?"

Người đàn ông nghẹn họng! Trong đôi mắt hẹp dài mị hoặc chứa đựng

sự khiếp sợ.

Một giây sau, ánh sáng lưu chuyển trong mắt của cô, mênh mông động

lòng người, cổ tay của người đàn ông không biết bị khống chế từ bao giờ,
đột nhiên phía trước bị lôi kéo, suýt nữa lảo đảo mà ngã xuống, dưới nách
lại căng thẳng, một luồng sức mạnh mạnh mẽ đủ để anh ta bay lên không,
sau đó xoay tròn 360 độ rồi "Phịch!" một tiếng rơi xuống mặt đất

". . . . . ." Đau nhức, kèm theo âm thanh xương cốt toàn thân bị va đập

truyền khắp tứ chi!

Động tác ném qua vai làm cổ tay Lan Khê hơi đau nhức, người đàn

ông này nặng chết đi được, đôi mày thanh tú của cô nhíu lại, vừa cố gắng
vặn vặn cổ tay để xoa dịu, vừa tiến lên phía trước bổ sung thêm một cước!

"Một cước này để dạy dỗ anh đừng có nói năng lỗ mãng rồi động tay

động chân, cái trước đó, để anh biết mà chú ý giữ gìn đạo đức xã hội,
không nên ở bất cứ chỗ nào cũng tùy tiện phát dục, cẩn thận bị bệnh đó!"

Cô nói xong, giày cao gót cao ba centimet màu bạc khẽ dẫm xuống,

ung dung đi ra ngoài nhà để xe.

Trên mặt đất, trong cơn đau nhức. một lúc lâu sau người đàn ông mới

từ từ đứng dậy, sắc mặt đau đớn dữ tợn, ôm lấy chỗ xương sườn vừa mới bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.