HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1005

Cô uyển chuyển xoay người lại, nhìn anh ta hai giây, giọng nói mát

lạnh phát ra từ đôi môi đỏ tươi: "Anh cũng rất nhanh mà, còn chưa tới một
phút đã xong chuyện, rất có hiệu suất, hãy tiếp tục giữ vững!"

Lời nói đích thị mang đầy gai nhọn, khiến lông mày của người đàn

ông chau lại.

Một phút? Cô ta lại còn dám nói anh chỉ cần một phút đã làm xong

chuyện? ! !

Cả người anh tản ra sát khí lạnh lẻo,cô gái giơ cánh tay êm ái ra ngoài

cửa sổ xe níu anh ta lại, thế nhưng anh ta lại xấu tính vung tay hất bàn tay
của cô gái ra, đôi chân dài chỉ bước một bước đã nhảy tới trước mặt Lan
Khê, lạnh lùng nói: "Cô chiếm chỗ để xe của tôi, còn không xin lỗi?"

Lan Khê ngẩng đầu nhìn anh ta, tư thế hơi mệt mỏi.

Hàng mi dài rũ xuống, không hiểu tại sao lại nhớ tới một người người

có cao bằng không thậm chí còn cao hơn nữa anh ta, nhưng mỗi lần nói
chuyện với anh cô không hề cảm thấy mệt mỏi, anh luôn cúi đầu nghiêm
túc nghe cô nói, từng câu từng chữ đều nhớ rất rõ ràng.

"Xin lỗi" Cô ngước mắt lên, dịu dàng nói, "Trên đất không hề viết tên

của anh, cho nên tôi không biết, thật xin lỗi."

Rõ ràng là đang nói xin lỗi, nhưng không biết tại sao anh lại cảm thấy

nó chói tai như vậy.

—— Cô ta là một con nhím sao?

Anh lạnh lùng đưa tay bắt lấy bả vai của cô, hai mắt Lan Khê run lên,

lùi một bước, khủy tay nhẹ nhàng tách khỏi thân thể, trong mắt đầy vẻ đề
phòng và sát khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.