HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1136

“thật khéo quá.” một hồi lâu sau cô mới nhẹ giọng chào hỏi, nhìn cái

người ở phía xa xa đó, mặc quần áo thanh thuần y như một đứa học sinh.
“Anh tới sann bây đón người hả?”

Kiều Khải Dương không nhịn được liếm liếm môi cười cười, lười

biếng ngoái đầu nhìn lại, gật đật một cái. “Đúng là anh tới đón người,
nhưng mà chỉ số thông minh của em chắc không thấp đến mức không biết
anh tới đây để đón em đâu nhỉ?”

Lan Khê càng thêm kinh ngạc!

Kiều Khải Dương không nhịn được liếm liếm môi cười cười, lười

biếng ngoái đầu nhìn lại, gật đầu một cái: "Đúng là anh tới đón người,
nhưng mà chỉ số thông minh của em chắc không thấp đến mức không biết
anh tới đây để đón em đâu nhỉ?"

Lan Khê càng thêm kinh ngạc!

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, không biết là nên vì mình bị mắng mà tức

giận, hay là đang cảm kích sự hảo tâm của anh ta.

Hình như cả hai đều không phải.

"Vậy cám ơn nhiều, chẳng qua tôi thích tự bắt xe về." Cô lễ phép cự

tuyệt, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh nhạt quay đi, đưa tay ra quắt chiếc taxi ở
ven đường, trái tim của cô đập nhanh hơn khi gặp phải Kiều Khải Dương.

"Bin bin ——" còi ô tô vang lên hai tiếng, vang động khắp cả con

đường, Kiều Khải Dương đeo kính đen cau mày nói: "Được rồi, anh tìm em
có chuyện, lên xe đi."

Lan Khê mất hết kiên nhẫn, không thèm để ý nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.