HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1149

phải cưng chiều che chở, phải giống như mẹ lúc nào cũng nuông chiều con,
đã hiểu chưa?"

Trên bờ môi của Kiều Khải Dương gợi lên một nụ cười cực kì xấu xa.

"Mẹ nói rất đúng," anh ta lật tay vỗ vỗ mu bàn tay của mẹ mình, cười

đến mức lười biếng tà mị, "Cô ấy không cần nuông chiều con, con nuông
chiều cô ấy là được."

Nói xong anh đứng dậy kéo cái ghế của mình ra, đi đến phía bên kia

của bàn tròn, tự chủ trương một lần nữa ngồi xuống bên cạnh Lan Khê.

Tống Mẫn Tuệ hé miệng cười, gương mặt trang điểm tinh tế tỉ mỉ,

cuối cùng cũng hiểu ra cái gì gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Lan Khê lại càng ngồi càng khẩn trương.

Bầu không khí xung quanh cũng bớt căng thẳng, mọi người cười nói,

chào hỏi ngồi xuống, ở phía ngoài món ăn và rượu cũng bắt đầu được mang
lên.

"Tôi còn có chút việc không thể bồi mọi người cùng nhau ăn mừng

được, để những người trẻ tuổi tự mình vui chơi vậy, chi phí tính hết vào sổ
sách công ty, cứ thoải mái đi." Tống Mẫn Tuệ nâng ly rượu lên.

Coi như là mở màn bữ tiệc, mọi người rối rít nâng chén lên rồi uống

cạn, rượu đế nguyên chất cay xè bị rót xuống.

"Thật xin lỗi về chuyện ngày hôm nay, " Kiều Khải Dương đặt ly rượu

xuống rồi khẽ nghiêng người sang, một tay đỡ lấy thành ghế cúi đầu nhẹ
nhàng nói, "Lan Khê, sau đó anh mới biết đó là anh trai em, anh còn hiểu
lầm em thật sự đã léng phéng với người ta, coi như anh sai lầm rồi, anh mời
em ly rượu để bồi tội có được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.