HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1150

Nhưng Lan Khê lại nhíu mày nhẹ nhàng che miệng lại, một lúc sau

mới chậm rãi nói: "Cái này bao nhiêu độ vậy?"

Kiều Khải Dương cũng nhíu mày: "Chắc gần 60 độ, sao vậy? Em

không thể uống à?"

Trong miệng Lan Khê cực kì cay, lắc lắc đầu không nói lời nào.

Cô không đến mức không thể uống, chỉ là uống hơi nhiều một chút thì

sẽ say, đêm hôm trước say rượu công thêm việc kích tình cả đêm khiến đầu
vẫn đau, cô cũng không dám uống nhiều nữa.

Lúc rời đi Tống Mẫn Tuệ lại mời Lan Khê một ly, trong cảm giác cay

xè đó chỉ nghe Tống Mẫn Tuệ cười nói: "Tôi phải đi rồi, cô giúp tôi để ý
Khải Dương nhé, đừng để nó uống đến say khướt rồi về nhà, nếu như lại bị
tài xế kéo về tôi sẽ không tha cho nó nữa."

Lan Khê nghe thấy vậy thì cảm thấy mất tự nhiên, cố gắng duy trì sự

lễ phép nhẹ giọng nói: "Bản thân anh ấy phải có chừng mực."

Tống Mẫn Tuệ hé miệng cười cười rồi rời đi.

Đặt ly rượu xuống Lan Khê liền nhẹ nhàng nhíu mày quay sang phía

anh ta, giọng nói rất nghiêm túc: "Kiều Khải Dương Anh đừng như vậy có
được hay không? Rõ ràng tôi với anh không hề có gì, nhưng mà anh cứ làm
loạn như vậy khiến tất cả mọi người lầm tưởng rằng chúng ta thật sự có
quan hệ. Còn mẹ anh nữa, anh có thể đừng làm bà ấy hiểu lầm được
không? Lời nói của bà ấy với tôi làm tôi cảm thấy. . . . . ."

Cảm thấy tôi sắp giống con dâu của bà ấy vậy.

Không cần cô nói câu kế tiếp, Kiều Khải Dương đã có thể ý tứ trong

lời nói của cô rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.