HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 122

Cô càng tiếp cận, anh càng mâu thuẫn. Anh rất sợ sẽ không kiểm soát

được lí trí, nếu làm cô bị thương anh chắc chắn sẽ rất khổ sở.

Loại cấm kị này ẩn đầy tội ác ở bên trong như muốn bóp ngạt anh rồi.

Bên tai truyền đến tiếng mở cửa xe.

Lan Khê do dự một lúc , cố nén những suy đoán của bản thân ngồi vào

vị trí phó lái

"Anh hai mệt lắm hả?" Cô quay sang hỏi anh.

Mộ Yến Thần bỏ tay gác trên trán xuống, chậm rãi mở mắt, vẫn duy

trì dáng vẻ bình thản.

"Thu dọn đồ đạc xong hết chưa?"

"Dạ rồi."

"Tạm biệt bạn bè xong rồi?"

"Đã tạm biệt ạ."

Ngón tay thon dài nâng lên, đặt ở trên tay lái, một tay khác chuẩn bị

phát động xe.

Lan Khê nhìn động tác của anh, vội vàng lục trong ba lô, cầm trong

tay một vật đưa đến trước mặt anh: "dầu cù là nè anh hai, bạn em cho đó ,
anh thức đêm nên mệt mỏi, hay là sứt tí dầu rồi hãy lái xe."

Xe chậm rãi phát động , Mộ Yến Thần nhìn chai dầu trong tay cô một

lúc lại nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, không nhận.

Tay vươn ra nhất thời lúng túng, Lan Khê cảm thấy tự mình chuốc lấy

sự mất mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.