HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1262

Mấy người đó hoảng hốt lùi về phía sau, lôi kéo lẫn nhau, ngay cả việc

mình đi vào đây làm gì cũng không nhớ nổi, tay run run vội vàng đóng cửa
lại.

Trong phòng nước an tĩnh làm cho người ta bỡ ngỡ.

Trong mắt Kiều Khải Dương đọng lại chút nước, cũng đang ngoái đầu

nhin lại thấy những dấu hơn bên trong cổ áo của cô, anh đưa mắt nhìn
chằm chằm tiến lại gần hỏi: “Kịch liệt thế này... Làm cùng anh trai sảng
khoái như vậy sao? Có phải sảng khoái hơn nhiều so với người bình thường
không?”

Lan Khê mệt mỏi nhìn anh ta, tay nắm chặt cổ áo, muốn đẩy anh ta ra.

Kiều Khải Dương cười đến chảy nước mắt, nắm lắy cái tay đang đẩy

mình ra, đè vào trong tường, đè người lên, tuyệt vọng cười lạnh, “Em cũng
cảm thấy mình không công bằng hả? Mộ Lan Khê, em mà lại là người như
vậy sao, yêu đương không biết bao nhiêu lần, lên giường, mangthai, còn
cùng anh trai loạn luân. thật vô lí.... . Sao anh lại cứ cố chấp yêu một người
như vậy....”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lan Khê tái nhợt, ánh mắt bình tĩnh, dù anh

ta có nói gì cũng không chút động lòng, chỉ chờ anh ta phát tiết đủ rồi thì
tránh ra.

Trong ánh mắt toát lên vẻ đau đớn, ngực hít thở không thông, Kiều

Khải Dương gắt gao nhìn cô, từ từ ôm chặt lấy cô chui vào trong cổ áo của
cô, nghiến răng nói bằng cái run run: “Tại sao em không cho anh một cơ
hội...”

Cho anh yêu một lần.

Chỉ một lần cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.