HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1260

Anh ta nói anh ta cố ý?!

Sắc mặt Lan Khê nhanh chóng đỏ lên rồi lại biến trắng, thậtkhông thể

tưởng tượng nổi, cau mày la lên: “Kiều Khải Dươnganh điên rồi hả?!”

Thanh âm hơi lớn làm cho người ở bên ngoài cũng phải hết hồn.

Kiều Khải Dương đưa mắt nhìn sâu vào mắt cô, một hồi lâu sau khóe

miệng tuấn dật nở ra một nụ cười tuyệt vọng, bưng ly nước lên uống không
thèm để ý đến cô nữa, nhưng Lan Khê nhìn ra được, anh ta cố ý không
muốn nói.

Anh ta thừa nhận sao?!

Nhất thời, Lan Khê giận đến tay chân run hết lên, không thểtưởng

tượng được, ngay cả chuyện như vậy mà anh ta cũng dám làm, vì muốn
người khác đau lòng, anh ta có thể tùy tiện làm mình bị thương, bây giờ là
té cầu thang gảy cánh tay, chẳng lẽ lần sau anh ta lại chạy ra đường lấy cái
chết để uy hiếp sao?! cô tức giận thở gấp, tặng thêm một câu: “Tại sao anh
có thể ấu trĩ đến như vậy hả!!”

Động tác của Kiều Khải Dương lập tức dừng lại, con ngươitrong nháy

mắt trở nên lạnh lẽo.

Anh để ly nước xuống đưa mắt nhìn cô nói: “Anh ấu trĩ thì sao hả?”

một cánh tay bị băng gạc treo ngược lên, cả người Kiều Khải Dương

vẫn lộ ra khí thế áp bức, tiến tới gần chống tay lên tường để vây cô lại: “Mà
anh có ấu trĩ thì đổi lấy được cái gì hả? Mộ Lan Khê, mỗi lần theo đuổi phụ
nữ Kiều Khải Dương tôi đều ấu trĩ như vậy đó, chẳng lẽ em còn chưa cảm
thấy không công bằng?” Hốc mắt anh ta ửng hồng, nụ cười lạnh lộ ra đau
đớn, cánh tay còn lại nắm lấy cô, trong bụng lạnh thành một mảnh, “Hay
nói đúng hơn, anh ở trongbệnh viện tay bị bó bột chờ em đến thăm, còn em
thì ở ngoài vui vẻ chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái, anh ta không cần làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.