HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1315

mật ôm cô như vậy, cùng cô thương lượng chuyện của những người yêu
nhau, thậm chí còn là chuyện giữa hai vợ chồng mới có thể thảo luận.

Những lời đó, vô tình khiến mấy năm bọn họ xa cách như được xóa

sạch.

Lan Khê đỏ mặt, ánh mắt tránh né không dám chống lại anh, bên môi

gợi lên một nụ cười thê lương: "Tại sao?"

Mặc dù đó là chuyện rất hoang đường, nhưng cô vẫn không nhịn được

mà hỏi.

Mộ Yến Thần đưa mắt nhìn cô một hồi lâu, ánh mắt càng lúc càng

thâm thúy, càng sắc bén, dán ánh nhìn chăm chú vào cô, nâng khuôn mặt
nhỏ nhắn của cô lên, từ từ cất giọng: "Lan Khê, em hãy nghe cho kỹ, về sau
nếu như chúng ta có con, nó chắc chắn khôn phải quái thai, bởi vì giữa hai
chúng ta vốn không hề. . . . . ."

"Cốc... cốc... cốc" , cửa sổ xe vang lên mấy tiếng gõ nặng nề, cắt đứt

lời của anh.

Cả người Mộ Yến Thần có phần cứng đờ.

Nhưng Lan Khê lại có vẻ như đang thở phào nhẹ nhõm, không khí

kìm nén như vậy khiến cô cảm thấy khó chịu.

Không chỉ có thân thể khó chịu, trong lòng cũng rất khổ sở.

Cô ném cho anh một ánh mắt, ý muốn bảo anh để sau rồi nói, đưa tay

ra chậm rãi hạ cửa sổ xe xuống. Trong lúc vội vã nhất thời, quên mất tư thế
ôm ấp thân mật của hai người lúc này.

Cho tới khi hạ cửa sổ xe xuống, nhìn thấy gương mặt đó, bốn mắt

chạm nhau, Lan Khê như bị điện giật, nhất thời có cảm giác đang làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.