HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1317

Nhìn thấy những động tác nhỏ đó của cô ta, đáy mắt anh lộ ra vẻ thỏa

mãn, cái này được gọi là chán ghét và thờ ơ!

Mặc dù lúc ở Mỹ cũng có cảm giác này, nhưng so với cảm giác của

anh lúc này, vốn không cùng cấp bậc.

Bởi vì vào giờ phút này, anh và Lan Khê đang ở bên nhau.

Nhưng cô ta lại không biết. . . . . . Bọn họ ở bên cạnh nhau từ khi nào

vậy? ! !

Nhan Mục Nhiễm nhìn chiếc kia xe đã đi xa, đáy mắt đau đớn lạnh

lùng đến đáng sợ . . . . chẳng lẽ bọn họ thât sự không kiêng dè gì nữa à?
Bởi vì đổi thành phố, bởi vì không phải đối mặt với cha mẹ, đó là lí do vì
sao bọn họ lại trở nên trắng trợn như vậy? ! !

***

Lúc nãy đang nói thì bị gián đoạn , cũng làm cho ý thức Mộ Yến Thần

tỉnh táo hơn một chút.

"Tôi còn muốn tiếp tục làm việc với bọn họ, làm sao anh. . . . . . sao lại

lái xe đi như vậy? !" Lan Khê chợt có phản ứng, khẽ nhíu lông mày, không
hiểu hỏi.

Sắc mặt Mộ Yến Thần trầm tĩnh, giọng nói hơi trầm: "Không phải

thân thể không thoải mái sao? Xin phép nghỉ một ngày, ngày mai bàn lại."

Lan Khê càng nhíu mày chặt hơn.

"Mộ Yến Thần, tôi với anh không giống nhau, anh là ông chủ còn tôi

chỉ là nhân viên, tháng trước tôi xin nghỉ nhiều nên đã bị Branda phê bình,
tháng này tôi không thể như vậy nữa." Cô cố gắng giảng đạo lý với anh.

Trong lòng Mộ Yến Thần như tan thành nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.