HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1409

Ý thức của cô cô cũng dần mất đi, sáng hôm sau, sau khi tỉnh dậy cô

cũng không biết mình đã đi tắm như thế nào nữa.

Mộ Yến Thần nằm ở trên người cô một lúc lâu rồi mới thong thả

ngước mặt lên.

Đưa mắt nhìn vẻ mặt điềm tỉnh khi ngủ say của cô, anh nhẹ nhàng ôm

cô vào trong ngực, cúi đầu chống lên trán của cô, sau đó nhớ lại câu nói của
cô lúc nãy, "Mộ Yến Thần, em vẫn còn yêu anh" .

Những chữ này, bất luận có nói bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì anh

vẫn sẽ vì nó mà kích động, và muốn nghe nó nhiều hơn nữa.

Môi mỏng đặt lên vành tai ướt đẫm mồ hôi của cô, anh khàn giọng

nói: ". . . . . . ANh cũng yêu em, bảo bối."

Lan Khê trong lúc mơ màng nghe được cái gì đó rất muốn tỉnh dậy,

nhưng không cách nào mở mắt ra được, cơ thể cô bị vật gì đó đè lên làm cô
cả thấy khó chịu, trên lưng lại có cảm giác nhồn nhột, nóng bỏng kéo dài
đến ngực, lòng bàn tay nóng bỏng vuốt ve sống lưng của cô, thân mật quấn
quít, cán nuốt bờ môi hồng hồng quen thuộc, anh hôn rất sâu, siết lấy cô rất
chặt, giống như muốn đem cô nuốt vào trong bụng, hòa làm một với cô.

Nhất thời, lan Khê lại cảm thấy rất an tâm.

Cô mệt mõi để mình chìm vào trong giấc ngủ, cô để mặc ình lâm vào

trong bóng đêm vô tận, cũng như lao vào trong lòng ngực ấm áp của anh. . .
. . .

***

Sáng sớm hôm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.