HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1500

mỏng che phủ bên tai cô khàn khàn nói: "Em thật là đẹp đến kinh người . . .
. . ."

Một lọn tóc xinh đẹp uốn cong rũ xuống bên tai, làn da cổ trắng nõn

nà, váy dài ôm sát ngực, một đường xẻ táo bạo chạy dài giữa hai chân, phô
trọn hoàn toàn đường cong phía dưới, khiến người nhìn thấy máu cũng sôi
trào.

Lan Khê chợt hơi hối hận, đã để cho anh ta tới đây.

"Lan Khê, đây là bạn con phải không? Sao không mời vào giới thiệu

một chút. . . . . ." Sau lưng là giọng nói cười yếu ớt của Mạc Như Khanh
vang lên.

Lan Khê vội vàng từ bên cạnh Kiều Khải Dương lui ra, hơi thở chậm

một nhịp, ngoái đầu nhìn lại đụng vào ánh mắt của Mạc Như Khanh.

"Kiều Khải Dương, đây là mẹ của tôi, dì Mạc, đây là Kiều Khải

Dương đồng nghiệp của con, anh ấy đi công tác ở nơi này, thuận đường ghé
thăm mọi người một chút ." Lan Khê nói đơn giản.

Mà bước chân của Mạc Như Khanh, chợt dừng lại một chút! !

Động tác cao quý ưu nhã trước sau như một của bà run rẩy, sắc mặt

trắng bệch, vô cùng khẩn trương nhìn chăm chú vào người thanh niên trẻ
tuổi trước mặt!

Kiều Khải Dương thấy Mạc Như Khanh, trong đầu giống như bị một

trái bom đập vào nổ tung, trí nhớ trước kia bị đánh cho choáng váng, cũng
rất nhanh phản ứng kịp, đưa tay ra giọng nói khàn khàn: "Chào bác gái."

Sắc mặt của Mạc Như Khanh mãi một hồi lâu mới bình thường trở lại

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.