HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1571

được chứng cớ cũng rất dễ dàng, nhưng mà cô có biết tại sao tôi không cho
cảnh sát Los Angeles trực tiếp tìm tới cô không? Bây giờ tôi có thể nói cho
cô biết —— thứ nhất, tôi cần cô ở lại Los Angeles là bởi vì mấy năm qua
cô cố gắng dốc sức làm việc mới đạt được chức vụ cao kia, thế nhưng cô lại
không trân trọng thành quả của mình muốn hãm hại người khác, do đó cô
phải chịu trách nhiệm với người công nhân bị liệt nửa người và gia đình
của anh ta; thứ hai, luật pháp nước Mỹ đối với loại tội này xử lý. . . . . . Quá
nhẹ."

Pháp luật đặt ra là để trừng phạt lỗi của con người, nhưng trừng phạt

kia không đủ bồi thường những tổn thương của người anh yêu.

Không đủ.

Thật sự không đủ.

"Bỏ thuốc? Bỏ thuốc gì?" Mẹ Nhan chưa hiểu kịp, tò mò hỏi .

Nhan Mục Nhiễm cúi đầu xuống, tay cầm chặt dao nĩa, nét mặt không

còn chút huyết sắc nào.

Mộ Yến Thần vốn chẳng muốn giải thích rõ ràng, nhưng chợt nhớ tới

tối hôm qua cô nói một câu, cô nói Mộ Yến Thần, phụ nữ thính giác tinh
như động vật, không nghe được thì mãi mãi cũng không dám tin tưởng cái
gì là thật.

Hơi mím môi, dưới gầm bàn anh nhẹ nhàng cầm tay Lan Khê, nhàn

nhạt mở miệng: "Lan Khê đã từng đi công tác ở Los Angeles, em ấy đi
cùng với một đồng nghiệp nam, lúc đó bị bỏ thuốc, suýt nữa ***."

Ầm ầm như một tiếng sét, nổ tung cả phòng ăn .

Lan Khê vẫn luôn lẳng lặng nghe, càng nghe càng khiếp sợ, giờ phút

này tay chân đều lạnh lẽo, nếu như không phải Mộ Yến Thần đang nắm tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.