HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1619

vừa sáng lên, bàn tay dính đầy máu thống khổ đỡ lấy trán, "Em vừa mới chỉ
đưa anh ta ra ngoài... Em không biết chiếc xe kia là từ đâu tới đây, nhưng rõ
ràng là lao về phía em định đâm thẳng vào! ... Là anh ta đẩy em ra! !"

Mộ Yến Thần nghe thấy giọng nói của người trong lòng mình gần như

bị tê liệt, đôi mắt sâu rét lạnh như băng, bàn tay to áp vào chiếc gáy của cô
giữ chặt ở trước ngực, cực lực trấn an cảm xúc của cô. d

ღđ。l。qღđ

Đâm xe.

Bọn họ mới về thành phố C thành không tới hai ngày, trong khoảng

thời gian đó lại xảy ra chuyện đâm xe.

Mà chiếc xe kia là nhằm về phía cô...

Mộ Yến Thần nhắm chặt mắt, nghĩ lại cảnh tượng xảy ra ngay lúc đó,

đặt giả thiết nếu như không phải cô và Kiều Khải Dương đi ra thì hậu quả...
đã nhìn thấy rõ ràng, một tiếng nổ thật lớn đập vào trong lòng anh, nhìn mà
thấy ghê người.

"Được rồi, đừng khóc, anh sẽ cùng em ở chỗ này chờ kết quả..." Mộ

Yến Thần hôn những giọt nước mắt trên mặt cô, dùng nhiệt độ chân thực
của cơ thể để cảm nhận chuyện cô vẫn còn sống là sự thực, rốt cục cánh tay
to lớn không còn run rẩy nữa, chỉ có tiếng nói đã cực kỳ khàn khàn, "Trên
người em có bị thương không?"

Cô chỉ nhắm mắt lại rơi lệ, run rẩy không còn ra bộ dáng.

Mộ Yến Thần đặt một nụ hôn sau cùng lên môi của cô, ôm ngang nơi

thắt lưng, dìu cô đi về hướng phòng cấp cứu .

"Không..." Lan Khê quấn chặt lấy cổ của anh, nước mắt chảy đầy mặt,

"Em đợi ở chỗ này thôi, em không bị thương ở chỗ nào cả! Em muốn chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.