HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1665

đi tới cố đè lại sự kích động run giọng hỏi: "Đây là người nhà của người đã
gây ra vụ tai nạn xe cộ ở giao lộ Vân Sơn phải không?"

Cảnh sát kinh ngạc, vội vàng hỏi: "Ngài là..."

"Có phải chính người ở bên trong đã đụng phải con tôi không?" Tống

Mẫn Tuệ không buồn để ý, lại đưa ra một vấn đề sắc bén, ánh mắt lạnh
lùng, đẩy cảnh sát và mẹ Nhan ra định xông vào trong phòng bệnh.

"Bà định làm gì!!" Mẹ Nhan đứng chắn ở trước mặt, "Đây là phòng

bệnh của con gái tôi, con gái tôi cũng bị thương, bác sĩ đã nói với tôi chân
nó không dám chắc đã giữ được, muốn sống sót nhất định phải cắt bỏ! Các
người ở đâu đến đây, dựa vào cái gì mà làm náo loạn nơi này chứ? ! Chúng
tôi muốn đi tìm người chịu trách nhiệm, ai sẽ chịu trách nhiệm với cuộc
sống của nó đây! ! !"

Giọng nói bắt đầu trở nên dần dần tê liệt, đau lòng thấu xương, nước

mắt giàn giụa.

Trái tim của Tống Mẫn Tuệ cũng run rẩy theo, nhưng vẻ lạnh lùng

trong ánh mắt vẫn không hề giảm, nói giọng khàn khàn: "Giờ đã tàn phế rồi
phải không? Tàn phế cũng chẳng có liên quan gì với tôi đâu? Là do cô ta đã
lái xe đâm vào con tôi trước, ngay cả cảnh sát cũng biết rõ ràng! ! Còn cô ta
vì sao lại náo loạn thành ra như thế này thì tôi không biết, tôi chỉ biết tay
con tôi cũng bị thương, cho dù tôi có phải táng gia bại sản cũng phải kiện
cho cô ta bị ngồi tù mới thôi! ! !"

Chuyện thị phi sai đúng nhiều như vậy, ngay cả ông trời cũng không

thể xen vào được, thân là người mẹ, bà phải quan tâm đến chuyện này.
Đúng vậy, con trai của mình tuyệt đối không thể bị thương một cách uổng
phí như thế! Bà có chết cũng phải đòi được một câu trả lời công bằng! !

Mẹ Nhan vẫn đứng chắn cửa như trước, cũng đã khóc đến không nói

thành lời, có chết cũng không để cho người khác đi vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.