HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1693

người họ, bên trong khu nghĩa trang của dòng họ lộ ra vẻ xơ xác tiêu điều
lạnh lùng.

Tim Lan Khê bị lời nói giống như mồi lửa của bà kích thích, nước mắt

ấm nóng tràn đầy hốc mắt, cô nắm chặt tay, trong gió rét ánh mắt đối diện
mộ bia của mẹ mình, run giọng nói: "Mẹ. . . . . . Những lời con mới vừa nói
mẹ nghe rõ không? Con yêu anh ấy. . . . . . Con thật sự. . . . . ."

"Bốp !" Một tiếng chát chúa giòn vang, nặng nề đánh vào mặt của cô!

!

Lan Khê nghiêng nửa bên mặt qua một bên, lời nói cũng bị ép nghẹn

ngào trong cổ họng không thốt nên lời. Mưa bụi lạnh lẽo như muốn rửa
sạch vạn vật, rơi vào trên mặt cô làm giảm bớt nóng rát của cái tát kia, chỉ
còn lại đau đớn, chạm đến nó liền cảm ứng liên tưởng đến nỗi đau kia...

"Mộ Lan Khê. . . . . . Cháu quả thật can đảm nói ra! !" Lòng bàn tay

Tô Nhiễm Tâm cũng đau rát, bà dùng giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không
thành thép nghiến răng nói.

Tất cả tất cả, vào hôm nay, hoàn toàn vạch mặt rồi.

Yêu thích giống như. . . . . . Thật sự là tội lỗi.

Nước mưa rơi vào bụi cỏ chung quanh phát ra âm thanh sột soạt, trong

lỗ tai Lan Khê tiếng ong ong ù tai vẫn chưa tan hết, Tô Nhiễm Tâm thì
đang chỉ vào mộ bia nét mặt lành lạnh lớn tiếng chỉ trích gì đó, một câu
Lan Khê cũng không nghe được.

Tựa như khí lạnh xâm nhập vào bụng, bụng dưới của cô đột nhiên co

rút từng trận đau đớn .

". . . . . ." Lan Khê che một bên mặt cúi đầu, đau đến lông mày cũng

nhíu lại, thân thể mảnh khảnh nhẹ nhàng lảo đảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.