HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1697

nhưng tôi đã lầm rồi... Tôi biết trong lòng bà có điều cố kỵ, có oán hận, nên
mới sống chết không đồng ý với sự tùy hứng của em ấy, nhưng chẳng lẽ bà
không biết, em - ấy - đang - có - thai- hay - sao? ! !"

Mấy chữ cuối cùng, anh nghiến răng nói đặc biệt rõ ràng, như muốn

cắn vỡ xương cốt của bà vậy! !

Giống như bị một tiếng sét đánh vang dội, làm nổ tung trong đầu của

Tô Nhiễm Tâm.

Mang thai.

Lan Khê đã mang thai...

"..." Tô Nhiễm Tâm suy sụp ngã xuống trong mưa. Bà cẩn thận nhớ lại

tình cảnh nhìn thấy bọn họ ở khoa phụ khoa ngày đó, lại nói, mấy ngày nay
bà đều liên tục bức bách đối với Lan Khê, thậm chí trong lúc cháu gái mình
đang trong thai kỳ, bà còn kéo nó đến trước mộ của chị gái mình mà lên án!
Vừa mới rồi, khi ngã xuống nó luôn luôn ôm bụng, chẳng lẽ...

Mộ Yến Thần ôm lấy người trong lòng, sải bước đi hướng về phía xe.

Cả người Tô Nhiễm Tâm như đã bị mê muội đi, nhưng sau đó bà vẫn

kịp phản ứng, dồn sức bò dậy đi theo Mộ Yến Thần! Bà định đi tới gần để
xem tình hình của Lan Khê nhưng bị nghiêm khắc chặn lại. Mộ Yến Thần
ôm Lan Khê cùng ngồi lên chỗ ghế lái, Tô Nhiễm Tâm khẽ cắn môi đi lên
ngồi trên ghế sau, cả người đầy nước mưa làm bà gần như tê cứng, nhưng
nhìn thấy bộ dáng của Lan Khê đau đến mức không nói ra tiếng, chỉ có thể
dùng hơi thở mỏng manh như ý bảo bản thân rất đau, Tô Nhiễm Tâm cảm
thấy đầu óc đã đau như sắp muốn nổ tung.

"Đừng sợ..." Mộ Yến Thần đặt một nụ hôn nóng bỏng ở trên mặt cô,

trái tim đau đớn giống như bị xé ra vậy: "Đừng sợ, chúng ta lập tức đi tới
bệnh viện, bảo bối, em hãy kiên trì một lúc..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.