HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1794

Mạc Như Khanh cụp mắt xuống, thoáng nhìn qua nơi đùi của cô, nói:

"Thời đại bây giờ, ở mỗi một quốc gia, hàng năm số lượng tai nạn xe cộ
đều đang gia tăng, việc phẫu thuật thay thế một số bộ phận nào đó nhìn mãi
cũng đã quen mắt. Bị cắt một chân thì sao chứ, bác biết một nơi ở nước
ngoài với kỹ thuật tiên tiến họ có thể lắp chân giả, sau khi mặc quần áo vào
thật sự không thể nhận ra sự khác biệt nào. . ."

Bà ngước mắt lên, ánh mắt càng thêm mềm mỏng: "Nhiễm Nhiễm,

chuyện quan tòa bác gái sẽ giải quyết giúp cháu, chờ kết thúc bác sẽ đưa
cháu ra nước ngoài, tài trợ cho cháu lắp chân giả, sau đó tiếp tục giúp đỡ
cho đến khi chiếc chân giả của cháu có thể khôi phục được khả năng đi lại
như bình thường. Bác cam đoan trong vòng vài năm, sự đi lại của cháu sẽ
trở lại giống như ngày trước, cháu nói xem, có được không?"

Cuộc thăm hỏi xảy ra bất chợt, lại vô cùng ân cần, ấm áp, thân thiết

thế này, khiến đầu óc của Nhan Mục Nhiễm suýt nữa bị hôn mê.

Sắc mặt cô trắng bệch, biết rõ điều này có sức quyến rũ rất lớn.

Nhưng Nhan Mục Nhiễm vẫn chưa bị mê muội hoàn toàn. Cô biết,

việc này chỉ cần có chút tiền là có thể làm được. Nhưng Mạc Như Khanh
còn lâu mới có lòng hảo tâm như vậy, lại nói, người đàn bà vốn thuộc loại
người máu lạnh như băng kia, đã trở nên tốt bụng với cô từ khi nào vậy?

"Bà giúp tôi lắp chân giả, sẽ dùng chính tiền của bà sao?" Nhan Mục

Nhiễm cười lạnh, trong cái cười có nước mắt.

Hàng mi Mạc Như Khanh run rẩy, ánh mắt nhìn vẻ lảng tránh, mất tự

nhiên.

" Mạc Như Khanh, bà đã phát đạt rồi phải không? Bà thực sự có tiền. .

. Chỉ có điều, d∞đ∞l∞q∞đ tiền này là của nhà họ Mộ mà thôi!" Cô tiếp tục
cười lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.