HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1826

"Thật sự là tôi tra ra được một chút thứ khác, chỉ vì tôi không rõ ràng

lắm ngài muốn điều tra người này làm cái gì, không biết nên không nói.”

Mộ Yến Thần môi mỏng mân rất chặt, còn chưa kịp lúc nói chuyện

trong trang viên một cái nhà biệt thự bên cửa lớn mở ra, một hàng

Có một người tay chống cái ô lớn đi về phía bên này.

Trong đầu Mộ Yến Thần cũng tạm thời gác lại ý niệm khác, nhìn về

phía trong đại sảnh đột nhiên có người xuất hiện.

Đại sảnh xa hoa sáng ngời mang phong cách Âu châu đặc biệt cổ xưa

thời Trung cổ, một người đàn ông trung niên cao to đi ra, hai bên tóc mai
chớm hoa râm, cả người tản ra khí chất nho nhã ôn hoà hiền hậu, có thể
nhìn ra lờ mờ dáng vẻ tuấn dật bức người lúc tuổi còn trẻ.

"Mộ tiên sinh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Ông ta cười yếu ớt, dùng

tiếng Trung chào hỏi.

Phó Ngôn Bác.

Trong dinh thự, người giúp việc ngồi vào xe của anh, chỉ đường cho

William để anh ta đem xe đỗ vào trong garage, William nhìn ra cửa sổ một
chút, Mộ Yến Thần đã đi lên nói gì đó với Phó Ngôn Bác, giữa hai người
tạm thời chỉ là nói chuyện vui, song trong ánh mắt sâu thẵm của Mộ Yến
Thần ý tứ hàm xúc lại không rõ.

William nghiêng đầu sang chỗ khác, chuyên tâm lái xe vào nhà đỗ xe.

. . . . . .

"Không phải nói chuyện làm ăn?" Vẻ mặt Phó Ngôn Bác rất kinh

ngạc, tiếp đó ưu nhã cười cười, "Không phải nói chuyện làm ăn, lời nói này
của Mộ tiên sinh có ý gì? Thật ra dinh thự của tôi ở nơi này cũng khá rộng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.