HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1841

HÀO MÔN THỪA HOAN: MỘ

THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG!

Mộc Tiểu Ô

www.dtv-ebook.com

299. Chương 300: Anh Có Dám Tới Không? 3

Thấy Mộ Yến Thần chỉ đảo ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua mà không có

bất cứ lời nào đáp lại, Phó Minh Lãng có chút xấu hổ, nghiến răng gằn từng
tiếng một: "Mày - có - dám - hay - không, hả?"

Hắn giơ chiếc roi ngựa lên chỉ chỉ, chiếc khuy nơi tay áo bằng kim

loại theo đó lướt qua lấp lánh đến chói mắt. Mộ Yến Thần hất chiếc roi ra,
giọng bình thản như nước nhưng lạnh như băng: "Tôi không thích bị người
khác chỉ chỏ, lại càng không thích bị người thiếu hiểu biết khiêu khích...
Người trong Hoàng thất vốn nên được dạy dỗ đầy đủ, không biết cha mẹ đã
dạy dỗ anh thế nào vậy?

Kết thúc chữ cuối cùng đầy lạnh lẽo mà nhẹ như lông chim, dáng

người cao ngất của anh liền xoay lại lạnh lùng bỏ đi.

Phó Minh Lãng thẹn quá hóa giận, "Chát!" một tiếng, tiếng roi tàn bạo

quật vào thân ngựa vang lên. Con ngựa bị kinh động, vô cùng đau đớn hí
lên một tiếng chạy như điên hướng phía trước. Mộ Yến Thần đang đi ở
phía trước, nghe thấy tiếng vó ngựa cách mình càng ngày càng gần, cặp
mắt sắc bén của anh dần trở nên lạnh lẽo, khả năng con ngựa cường tráng
kia có thể nghiền nát người thành bùn hoàn toàn là chuyên không cần bàn
cãi.

"Kerr! !" Sắc mặt Phó Ngôn Bác trắng bệch ra, hét to lên một tiếng,

nhưng cũng không thể kìm nổi tình thế của con ngựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.