HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1902

không đưa bà ấy trở lại, để bà ấy ở lại tổ trạch vài ba tháng, ba tuyệt đối
không đưa bà ấy trở lại, đúng lúc. . . . . ."

Lan Khê bình tĩnh ổn định tinh thần, ánh mắt trong veo ngẩng lên nhìn

ông: "Ba, dì ấy nói với ba thế nào?"

Cô không tin Mạc Như Khanh không nói gì.

Ánh mắt Mộ Minh Thăng ảm đạm, thành khẩn nói: "Dì Mạc con nói. .

. . . . Nói bà ấy rất nhớ ba, muốn trở lại với ba, cầu xin ba tha thứ cho, bà ấy
còn nói nếu như con muốn thì bà ấy nguyện ý tự mình đến nơi này nói xin
lỗi con, cho đến khi con đồng ý cho bà ấy quay về ."

. . . Nói xin lỗi?

Trong lòng Lan Khê thầm cười lạnh, cảm thấy châm chọc.

Nhớ tới tai nạn xe cộ ngày đó, tay trái Kiều Khải Dương vĩnh viễn

không thể dùng sức, móng tay cô bấm vào lòng bàn tay đến phiếm đỏ.

Trong lòng, thiên nhân giao chiến.

"Cộc cộc cộc", tiếng gõ cửa nhẹ vang lên, "Tiểu thư, cháo của cô đã

nấu xong, có thể đưa vào được không?"

Lúc này Mộ Minh Thăng mới biết con gái mình chưa ăn cơm, trên

khuôn mặt già tràn đầy lúng túng khó chịu, thậm chí còn mang theo vẻ thất
vọng, đứng lên nói: "Con trước ăn một chút gì rồi nghỉ ngơi đi, ba xuống
đây. Chuyện kia. . . . . . Con coi như ba chưa đề cập tới, Được rồi. . . . . .
Con ở nhà được tốt thì cái gì với ba cũng tốt. . . . . ."

Nói xong Mộ Minh Thăng định đi ra.

Tim của Lan Khê trong nháy mắt bị nhéo chặt, đau nhói ập tới . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.