HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1932

ông không rõ danh tính ấy là ai? Cô không có quan hệ gì với người nhà họ
Mộ này, cho dù chỉ nửa điểm, vậy bây giờ cô phải chạy trở về nơi nào đây?
?"

Mạc Như Khanh ghé lại gần hơn một chút, trong mắt tơ máu vằn lên

dày đăc: "Cô còn nhớ rõ tôi đã nói điều gì rồi chứ? Mẹ là người đê tiện
cũng sẽ sinh ra đứa con đê tiện mà thôi... Cô có đáng để con tôi yêu hay
không? Cô xứng sao? !"

Lan Khê cảm thấy khoảng không trung trên đỉnh đầu mình như bị nổ

tung.

Trong vành mắt cô dòng nước mắt nóng bỏng dâng đầy, cô run rẩy níu

chặt mái tóc, khiến da đầu đỏ lên, gục đầu ở trước bàn: "Không phải như
thế. . ."

Mẹ của cô là một người phụ nữ hiền hậu, dịu dàng nhất trên thế giới,

bà không hề giận dữ với ai bao giờ.

Cuộc sống hôn nhân của bà và Mộ Minh Thăng suốt hai mươi năm

đều tương kính như tân (kính trọng nhau như khách), không hề cãi lộn.

Tại sao cô lại không phải là con gái ruột thịt của hai người được chứ?

... Vậy cô là ai đây?

... Cô không phải là con gái của nhà họ Mộ... Nhà họ Mộ không có

quan hệ máu mủ gì với cô, cô đã mọc ra từ đâu đây?

Cô nhớ tới ngày đó ở trong bệnh viện, ngay trước cửa phòng, ở dòng

người, Mộ Yến Thần đã ôm cô thật chặt, nói với cô những lời đó, đã mang
đến cho cô niềm hy vọng và nỗi vui mừng lớn nhất trong cuộc đời này. Cô
quên mất không nhìn xem ánh mắt của anh có tránh né hay không. Cô chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.