HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1946

Khi đi lên bậc thang, Lan Khê lảo đảo một cái!

Người đàn ông bên cạnh lạnh lùng đỡ lấy, phần eo cô va đập vào

người anh ta quá mạnh khiến cô đau đến run rẩy, bản năng người mẹ bảo vệ
đứa con cũng tự nhiên trỗi dậy, cô lạnh lùng đẩy Phó Minh Lãng ra, nhưng
rất nhanh bị Phó Minh Lãng nắm chặt cổ tay cô kéo đến trước người, khẩu
súng trong tay áo lập tức nhắm vào phần lưng của cô ngay vị trí trái tim! !

". . . . . ." Lan Khê kịch liệt thở hổn hển, oán hận trong lòng bị buộc

đến mức tận cùng.

"Dáng dấp trông thanh thuần thế mà tính tình lại mạnh mẽ như vậy?"

Phó Minh Lãng nhếch khóe miệng cười cười, khàn khàn nói, "Chỉ có điều
cô sẽ sớm không mạnh mẽ được nữa rồi."

"Đi lên." Anh ta ra lệnh.

Nếu đi vào bên trong khách sạn, người của ba muốn tìm cô sẽ khó

khăn.

Trái tim Lan Khê đập cuồng loạn, ánh mắt khát vọng nhìn bốn phía

nhờ giúp đỡ, cô nhìn thấy chiếc xe xa xa đi theo bọn họ mà đến kia, chiếc
xe quen thuộc đó là xe nhà họ Mộ thường dùng, cô mở miệng muốn kêu,
nhưng bị Phó Minh Lãng từ sau lưng bụm miệng cô lại, bàn tay anh ta mở
rộng muốn che khuất cả khuôn mặt khiến cô không hít thở được, bàn tay
nhỏ bé của cô liều mạng đẩy anh ta ra, cả người nghiêng ngã lảo đảo bị đẩy
vào khách sạn!

Một tia hi vọng cuối cùng trong khóe mắt đã hoàn toàn biến mất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.