HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1967

sự u ám kinh khủng.

Nhiếp Minh Hiên hít một hơi dài, sải chân bước đi ra bên ngoài, ngay

cả chào tạm biệt cũng bỏ qua, vội vã rời khỏi buổi dạ tiệc: "Tôi biết rồi,
hiện giờ tôi sẽ lập tức đi tới sân bay và nhà ga xe lửa, tất cả những nơi có
thể phong tỏa để điều tra tìm phương hướng, một chỗ cũng không bỏ sót!
Cậu đã bố trí sắp xếp xong xuôi ở Los Angeles rồi có phải hay không, đã
chuẩn bị tiếp ứng rồi chứ hả?"

"Khả năng ở sân bay và nhà ga xe lửa không lớn..." giọng Mộ Yến

Thần vẫn âm u lạnh lùng nói: "Phó Minh Lãng mang theo Lan Khê không
dễ đi qua những nơi kiểm tra giấy chứng nhận rất nghiêm ngặt ấy. Cậu hãy
lưu ý tìm theo lối đường thủy một chút, tôi đã tìm cách liên hệ được với
một người, hắn sẽ có cách liên lạc với cậu, giúp cậu tìm ra những tàu
thuyền đi biển định kỳ, chở khách lậu mới chạy trong vòng mấy canh giờ
qua, cậu nói cho tôi biết đường hàng không là được."

Trong lòng Nhiếp Minh Hiên tràn đầy kinh hãi.

"Biết rồi, tôi lập tức đi luôn... Yến Thần tôi biết bây giờ cậu rất nóng

ruột... chuyện này là do tôi không đúng... tôi đã hứa sẽ thay cậu bảo vệ tốt
cho Lan Khê và đứa nhỏ, nhưng bây giờ lại để cho hai mẹ con cô ấy gặp
chuyện không may, mất tích ở ngay dưới mắt của mình..." Anh vừa nói xin
lỗi vừa đi ra ngoài, trong con ngươi trầm tĩnh ngập tràn tia máu đỏ tươi và
áy náy sâu sắc.

Mộ Yến Thần nhắm mắt lại, khi mở mắt ra lúc này tay anh nắm lấy

tay lái càng chặt hơn.

"Tôi sẽ không để cho em ấy gặp chuyện không may." Trừ phi tôi chết.

Anh cúi đầu khạc ra mấy chữ này, đưa tay đóng cửa sườn xe, chuẩn bị

đầy đủ trang thiết bị đàm thoại qua hệ thống vệ tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.