HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1994

"Người con đang uy hiếp cũng không phải ai xa lạ, đó chính là em gái

của con, em gái ruột của con!" Khi thốt ra những lời này ra, từ trong khóe
mắt chảy ra một dòng nước mắt nóng bỏng trong suốt, thân hình Phó Ngôn
Bác cũng bắt đầu lung lay.

Phó Minh Lãng không ngờ ba hắn lại xuất hiện tại nơi này, hắn trừng

lớn hai mắt, cho là mình đang nghe một câu chuyện cổ tích.

Vết thương đạn bắn trên bắp chân khiến cho hắn không chống đỡ

được bao lâu, hắn cắn răng nắm chặt lấy thân hình Lan Khê tựa về phía sau
trên vách thuyền! Hắn nghiêng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt căng
thẳng giống như hắn của Lan Khê một chút, lại nhìn qua ba hắn một chút,
hít một ngụm khí lạnh, run giọng nói: "Ba nói đùa gì thế. . . . . ."

"Ba không nói đùa! !" Phó Ngôn Bác áp chế cả người run rẩy, cố gắng

trợn to hai mắt nói.

Ông biết giờ phút này ban ngày ban mặt, biết giờ phút này có bao

nhiêu người đang lắng nghe, nhưng ông biết nếu không nói, sinh mệnh con
gái ruột của ông sẽ chấm dứt từ trên tay con trai ông! Ông sợ. . . . . . Ông
hối hận. . . . . . Ông không thể không thừa nhận con bé!!

". . . . . . Lan Khê. . . . . . Con tên là Lan Khê phải không?" Ông bối rối

nhìn cô xa xa, hầu kết (trái cổ) chuyển động lên xuống liên tục, con mắt đã
trải qua năm tháng phong sương đau đớn,"Ta là. . . . . . Ba của con. . . . . .
Ta tên là Phó Ngôn Bác, hơn hai mươi năm trước ta quen với Nhiễm
Nguyệt mẹ con, chúng ta. . . . . . Con không phải sợ, hiện tại ba đã tới, con
đừng sợ, anh con sẽ không làm thương tổn con. . . . . ."

Đứng trong gió lạnh thấu xương, Lan Khê nghe tất cả, hai mắt mở to .

Cô cũng cho là, hay mình đang sống trong mộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.