HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2022

Lan Khê thoáng lúng túng, hồi tưởng lại việc mất khống chế mà khóc

rống lên cô cảm thấy buồn phiền. Nhưng bởi vì đối tượng là anh nên cô
dường như cũng không đến nỗi lúng túng khó chịu lắm. Cô níu chặt lấy áo
của anh, chôn mặt vào trong vòm ngực ấm áp của anh.

Mộ Yến Thần mở mắt ra, đôi mắt trầm tĩnh sâu như biển thoáng ánh

lên vẻ dịu dàng.

Anh đưa tay lên khẽ vuốt mái tóc mềm mại của cô, nhẹ giọng hỏi:

"Em còn nhớ khi lần đầu tiên anh vừa tới nhà họ Mộ, em đã từng nói với
anh điều gì không ?"

Lan Khê ngẩn người, có một chút không nhớ nổi, từ trong ngực anh,

cô ngẩng đầu lên nhìn anh.

"Nói em ngây thơ cũng đúng, nói đơn thuần cũng được. Khi đó gần

như tất cả mọi người, bao gồm cả chính anh cũng đang hoài nghi liệu anh
có phải thực sự là cốt nhục của nhà họ Mộ không. Mỗi ngày ở Mộ thị nắm
trong tay toàn cục, phát ra những mệnh lệnh, trong lòng không khỏi cảm
thấy thiếu tự tin. Vài chục năm nay thực sự anh cũng chưa từng được cảm
nhận cảm giác có “gia đình” là thế nào. Nhưng khi anh liều mạng một lần
vì một chút ước vọng ấy, cũng có thể nói là đã liều lĩnh đánh cược một lần,
dù có thể vứt bỏ sản nghiệp đã dốc sức mười mấy năm ở Los Angeles, ngay
cả chính mình cũng không biết việc ấy là đúng hay sai nữa."

Dường như anh cảm thấy rất thoải mái, bàn tay vuốt ve lên mặt của

cô, nhắm mắt lại, đặt trán mình lên trán cô, nói giọng khàn khàn: "Nhưng
khi đó em lại nói cho anh biết, em tin anh là anh trai ruột thịt của em. Cho
dù về sau, anh đã làm tổn thương em, kéo em cùng xuống địa ngục, cho dù
trong lòng em oán hận, sợ hãi, giãy giụa, cũng không nỡ làm tổn thương
anh... Lan Khê, khi đó anh đã nghĩ, sau này nhất định phải làm cho em
được hạnh phúc. Cho dù sau này chúng ta không ở chung một chỗ, anh
cũng nhất định phải cho em cuộc sống dễ chịu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.