HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2049

Lan Khê từ trong trạng thái choáng váng bừng tỉnh, đưa tay đỡ trán,

sắc môi trắng bạch. Vẻ mặt Mộ Yến Thần càng thêm nghiêm túc, nắm chặt
tay của cô: "Anh sai rồi, bữa sáng em không ăn được bao nhiêu, để anh cho
người làm thêm đồ ăn, em ngồi yên ở đây không được đi đâu, thím Trương
. . .”

"Dạ, " thím Trương vội vàng ứng tiếng, "Tôi có chuẩn bị rồi, thiếu gia!

Thấy hai người sáng sớm đã tới tôi liền hầm cháo lúa mạch táo đỏ, tôi
mang lên ngay bây giờ!"

Mắt thấy thím Trương vội vã đi vào trong phòng bếp, ánh mắt của Mộ

Minh Thăng cũng có chút hồ nghi.

Mạc Như Khanh lần này ngậm miệng, mặc dù trong lòng tức giận

nhưng vẻ mặt lúc này lại mấy lộ ra phần khinh thường, ngồi im xem hai
người họ tiếp tục thế nào.

"Tụi con có chuyện gì gạt ba, phải không?" Mộ Minh Thăng nhìn vẻ

mặt con gái mình hơi lo lắng, chậm rãi hỏi.

Vừa bưng cháo lên, thím Trương nghe ông hỏi Lan Khê như vậy, bàn

tay bà run run không nói lời nào chỉ đi tới bên cạnh cầm chén cháo đưa tới.

Môi mỏng Mộ Yến Thần khẽ nhếch, vừa định nói gì thì thấy Lan Khê

sắc mặt trắng nhợt, cầm tay của ông, run giọng nói: "Ba, con. . . . . ."

Trong tim tràn ngập một loại cảm giác tội lỗi, cô nói giọng khàn khàn:

"Con mang thai."

Giống như một tiếng sét nổ vang trong đầu Mộ Minh Thăng, ông

không tin vào tai mình, nhìn thân thể cô một chút rồi lại nhìn vào mặt của
cô: "Con nói là. . . . . . Chuyện xảy ra khi nào? Con có biết cha đứa bé là ai
không? !"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.