HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 2057

Lan Khê lo lắng, ngẫm lại đến lúc đó nhất định sẽ có rất nhiều người,

nếu thân thế của cô khi đó bị lôi ra, khó xử nhất cũng không phải cô, một là
mẹ cô người đã sớm bình yên xuống mồ, hai là Mộ Minh Thăng thay người
nuôi con hai mươi mấy năm.

Hai cánh tay to lớn ôm thật chặt lấy cô, hôn triền miên vào tóc mai

bên tai cô, Mộ Yến Thần nói thật nhỏ: “Anh hiểu nếu nói chuyện này ra em
sẽ rất thống khổ, cho nên anh không ép em, Lan Khê. . . . . . Dù cả đời em
không muốn nói cũng không việc gì, chúng ta đi nơi khác kết hôn, hàng
năm trở lại thăm mọi người, anh cũng có biện pháp chặn miệng người khác,
vĩnh viễn không để bà ấy nói ra điều bí mật này. . . Chỉ cần em muốn."

Giấu diếm ư?

Giấu diếm cả đời ư?

Lan Khê ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, tưởng tượng đến ngày đó, chẳng

lẽ hai người họ muốn tránh né bạn bè quen thuộc cùng người thân, cả đời
sống một mình bên ngoài? Dù là sinh ra cục cưng, cũng cả đời không thể
trở về quê cha đất tổ sao?

Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, Lan Khê khép lông mi, lắc đầu một cái.

"Em muốn ở chỗ này hai ngày, chỉ hai ngày," cô quay đầu nhẹ nhàng

lay lay Mộ Yến Thần, "Em muốn theo chăm sóc ba thật tốt. Qua hai ngày,
em sẽ trực tiếp nói cho ba biết sự thật, cho dù ba đối với em như thế nào,
cho dù ba không quan tâm đến em, em cũng không đi, cho dù ba đuổi em ra
khỏi nhà, em vẫn muốn được trở lại. . . . . . Nếu như ba cảm thấy đau lòng
vì chuyện mẹ em phản bội, vậy tội này em gánh chịu thay."

Trong lòng Mộ Yến Thần khẽ động, nhẹ nhàng giữ chặt cằm của cô,

kéo lại và hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.