HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 265

Cả người cô trở nên mềm nhũn, vô lực chống đối, mặc kệ anh dẫn dắt

hai bàn tay vòng lên quấn chặt lấy cổ anh, hai người say sưa ôm hôn giữa
đất trời lạnh giá.

***

Giường ngủ trong kí túc xá của Lan Khê rất cứng , cho dù phía trên có

lót chiếu cũng chả êm hơn được. Nửa đêm cô thường hay mất ngủ, chiếc
quạt treo trên trần nhà thổi mạnh đến nỗi miệng cô khô khốc, cả người bị
mất nước nên rất mệt mỏi.

Vì thế, đêm nay cô tỉnh lại, không nghe thấy tiếng quạt quen thuộc thì

hơi kinh ngạc.

Cô ngồi dậy, chiếc chăn đắp trên người thuận thế rớt xuống, máy điểu

hòa trong phòng tỏa ra nhiệt độ ấm áp thẩm thấu vào da cô.

—— Cô đang ngủ ở đâu đây?

Mùi thuốc sát trùng xung quanh nhắc nhở cô một chuyện. Cô lật đật

bước xuống giường, chân trần đạp trên mặt đất. Tay cô quơ quơ đầu
giường, đụng ngả một lọ hoa bằng nhựa, tiếp đi đến cửa phòng, mở cửa ra.

Một dãy phòng bệnh triển lộ trước mắt cô.

Mộ Yến Thần đang ngồi ở phía sau bị ánh đèn phía ngoài hắt vào trở

nên chói mắt. Hai mắt nhíu chặt lại, rồi chậm rãi mở ra. Anh ngước lên,
nhìn đăm đăm vào hai bàn chân trắng nõn của cô đang tiếp xúc với nền
nhà.

Anh lạnh lùng đứng dậy, đi tới trước mặt cô rồi đột ngột bế cao cô lên,

đặt lại trên giường. Khi anh đang định nhét cô vào trong chăn, thì cô tỉnh
táo ra, nắm lấy tay anh: "Vì sao em lại ngủ trên giường? Không phải là ngủ
trên ghế sao ——"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.