HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 264

Bàn tay Lan Khê được bọc lại trong lòng bàn tay anh. Anh nâng tay cô

lên, đặt tại vị trí ngay ngực trái của mình.

"Chỗ này là đau nhất."

"Lan Khê. . . . . . anh rất đau, đau đến tưởng chừng như sắp chết." Vĩ

âm anh phát ra rất nhẹ, nếu không chú ý sẽ không thể nghe được.

Ánh mắt cô dần nóng lên, say sưa nhìn anh.

Trái tim anh tiếp xúc với lòng bàn tay cô. Nó nẩy lên từng nhịp đập,

chậm rãi từng nhịp từng nhịp kéo dài. Nghe tiếng tim anh đập mà người cô
gần như trống rỗng. Cô chưa bao giờ cảm thấy con người sống ở trên đời
lại cô tịch, bi thương, vô vọng đến nhường này.

Cô dựa vào ngực anh bật lên những tiếng khóc nứa nở cứ như hôm

nay là ngày tận thế. Mộ Yến Thần vươn tay ôm chặt cô vào lòng, cúi xuống
muốn lựa lời an ủi cô. Nhưng thật sự giờ phút này anh hoàn toàn bất lực,
không thể làm gì hơn là hướng môi mình đến gần gương mặt đang chìm
trong nước mắt của cô, thì thầm:"Anh thật sự không còn biện pháp đối với
bản thân mình. Lan Khê, em có thể hạ thêm một bậc thang nữa không,
hãy…. sống cùng với anh nhé?"

Nói xong câu cuối cùng, đôi môi anh cũng vừa lúc bao trùm lên đôi

môi dính đầy nước mắt của cô.

Trong chớp mắt, Lan Khê muốn né tránh, né tránh cái loại cảm giác

đột phá mọi điều cấm kị đang mon men phát sinh. Bàn tay nhỏ bé phủ lên
mu bàn tay của anh, muốn cạy mở ra nhưng thất bại. Lưỡi của anh thâm
nhập sâu vào, chạm phải lưỡi cô liền quấn quýt mời nó cùng nhảy múa. Nụ
hôn triền miên hòa cùng những giọt nước nóng bỏng của cô. Gió lạnh ban
đêm thấu đến tận xương nhưng giờ đây cô chỉ cảm nhận được hơi ấm từ đôi
môi anh tỏa ra, và câu nói cuối cùng của anh cứ mãi tiếp diễn trong đầu cô:
“Hãy sống cùng với anh nhé”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.