HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 334

liêu, quạnh quẽ. Anh sống đến từng tuổi này, trải qua biết bao nhiêu
chuyện, lại không cách nào buông tha cho cô gái 17 tuổi này.

Anh thật sự không có biện pháp để buông tay.

Một giọt nước mắt nóng bỏng rơi thẳng trên lưng bàn chân, Lan Khê

cắn môi, chân trần chạy thẳng lên lầu. Nhưng cả người cô mất hết khí lực,
hai bàn chân bủn rũn. Trời điểm bước lên cầu thang, đầu gối đau nhức liền
khụy xuống, “Ầm” một tiếng, đập mạnh vào bậc thang.

". . . . . ." Hai tay cô chống trên bậc thang, chật vật ngồi xuống. Đầu

gối đập vào bậc thang, tróc ra một mảnh da lớn, có thể nhìn thấy cả máu
thịt bên trong.

Tiếng vang trong đêm tối kéo Mộ Yến Thần ra khỏi sự suy tư!

Đôi mắt thâm thúy nhanh chóng liếc về phía phát ra âm thanh. Nhìn

thấy thân hình bé nhỏ đang chịu đau ngồi ôm gối, anh liền chạy như bay
đến. Anh ôm chặt cô vào ngực, rũ đôi mắt xuống nhìn cô, khuôn mặt đau
khổ của cô in trong con ngươi nhức nhối của anh.

***

Kỷ Diêu nắm đầu bứt tóc, mái tóc bị nắm gần rụng hết, cô nàng vẫn

chưa tìm được phòng bệnh.

Bất đắc dĩ muốn tìm người hỏi, lại ngoài ý muốn thấy cuối hành lang

có bóng dáng anh tuấn cao lớn quen thuộc đang dứng gần cửa sổ, gò má
tuấn dật lúc sáng lúc tối. Kỷ Diêu có cảm giác mình đã tìm được đồng đội ở
một nơi xa lạ.

Cô nàng nhanh chân chạy tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.