HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 429

cảm thấy mệt, chứ không phải cố ý đâu, làm mất công dì chuẩn bị lâu như
vậy. . . . . . Ba con có tức giận không?"

Mạc Như Khanh cười cười, giơ tay xoa nhẹ mi tâm, mở miệng nói:

"Không hiểu chuyện thì cố gắng học hỏi thêm vào. Không tự học được thì
phải nhờ người chỉ dạy, điều này dì cũng mới nghiệm ra. Tôi các con xuống
ăn đi, dì đi nói chuyện với ba con."

Lan Khê kinh ngạc.

Khi bừng tỉnh lại thì bóng dáng cao quí của Mạc Như Khanh đã đi

cách bọn họ khá xa.

Cô thật không hiểu ý tứ trong lời nói của Mạc Như Khanh—— là

châm chọc hay đáng ám chỉ chuyện gì đó? Lan Khê vẫn còn đang chìm
trong suy nghĩ thì cánh tay đã bị người ta kéo đi. Cô ngước lên nhìn gò má
tinh xảo của Mộ Yến Thần, ngoan ngoãn để anh dẫn đi.

Mạc Như Khanh không nhịn được, quay đầu nhìn hai người.

Vừa hay nhìn thấy cảnh hai người tay trong tay —— hoặc nói đúng

hơn, Yến Thần siết thật chặt tay Lan Khê đi xuống cầu thang. Cảm giác
khó thở lại tràn lên lồng ngực của Mạc Như Khanh.

Bà có cảm giác, một điều kinh khủng, tệ hại đang dần bao trùm trong

ngôi nhà.

Thủy gấp đi chơi roài, vừa edit xong chưa beta lại được

Mọi người đọc đỡ, mai Thủy sẽ sửa lại sau nhà ^^

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.