HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 532

Hôm nay lại là một đêm giáng sinh nữa.

Khóe miệng nâng lên thành nụ cười hiền hòa nhưng hoang vắng, Mộ

Yến Thần khó có thể hình dung tâm tình của mình vào lúc này, trong con
ngươi đen thẫm phản chiếu dáng hình cô, sợi tóc mềm mại tán khắp trên
vai, chỉ thêu áo màu cam đang mặc trên người khớp với quả cam cô đang
cầm trên tay, phía dưới cô mặc chiếc quần jean đơn giản, sự giản dị của cô
lại sưởi ấm mùa đông giá rét, thắp lên ngọn lửa trong tim anh.

"Xin lỗi. . . . . ." Giọng trầm khàn, nói thật nhỏ, "Anh quên hôm nay là

Giáng sinh."

Trong lồng ngực là khoảng không mênh mông ẩn chưa sự chân thành,

giống như lúc cô hướng anh nói câu: hoan nghênh anh về nhà, vô cùng ấm
áp khiến anh khó có thể khống chế, ngón tay anh cuộn tròn chống tại bên
môi, lát sau lại hỏi: "Nhưng sao em tặng quả cam cho anh?"

Lan Khê trợn to hai mắt: "Anh không biết?"

Cô nhìn quả cam khổng lồ trên tay, suy nghĩ một chút rồi cười rộ lên,

vui vẻ nói: "Thật ra em cũng không biết. Chẳng qua nghe mọi người
nói,vào đêm giáng sinh, bạn trai sẽ tặng quả táo cho bạn gái, còn bạn gái thì
tặng ngược lại quả cam."

Trên thực tế, cô nào biết giáng sinh ở nước ngoài ra sao đâu. Còn ở

trong nước, một phong tục hay thói quen có thể tùy tiện truyền đi rất xa
trong thời gian rất lâu. Buổi trưa, Kỷ Diêu đứng ở sạp trái cây, vì muốn
mua quả cam tặng người thầm mến mà tranh giành với những nữ sinh kia
suýt sứt đầu mẻ trán. Lan Khê ngập ngừng suy nghĩ rất lâu, quyết định
xong buổi học chiều, tranh thủ còn chưa vào tiết tự học buổi tối, lén ra
ngoài tìm mua cho anh quả cam. Lang thang khắp thành C gần hai vòng
mới tìm mua được quả cam đẹp nhất, vào ngày lễ này hai loại cam táo đắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.