HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 650

phía trong cổ áo anh, vẻ mặt hiện lên nét cười giảo hoạt và ngọt ngào,
"Lạnh không, lạnh không?"

Mộ Yến Thần chỉ cảm thấy vô cùng ấm áp, bàn tay nâng mặt cô lên,

dùng lưỡi liếm nhẹ chóp mũi xinh, thì thầm: "Cảm thấy mệt thì ngủ đỡ trên
xe đi. Tối nay 10 giờ sẽ bay, chuyến bay khá dài, sẽ mệt mỏi đấy."

Anh không bị lạnh à? Lan Khê cảm thấy có chút thất bại, cắn môi, tay

thọc sâu hơn vào áo anh, con ngươi liên tục bắn ra tia sáng: "Em muốn ôm
anh ngủ được không?"

Cách dòng người tấp nập, Lan Khê cứ ngoan cố quấy rầy Mộ Yến

Thần, không khỏi có chút lớn mật. Nhưng Mộ Yến Thần càng thích, đôi
đồng tử phát ra luồn sáng mê ly, tỏ ra rộng rãi: "Để xem nào, em đã muốn
như vậy, chúng ta liền hành động thôi."

Nói đoạn, tay anh buông lỏng vô lăng, chuyển sang nắm người cô.

Cánh tay còn lại rê tới quần áo cô, từ từ thâm nhập sâu vào. Anh hôn môi
cô, nhấc hông cô ngồi lên đùi anh, dâng trào xúc động muốn “ăn” cô ngay
tại nơi đây.

Lan Khê khiếp vía, luống cuống rút tay ra khỏi áo anh, khóc không ra

nước mắt, chống cự: "Không. . . . . . Em không muốn, em sai rồi. . . . . ."

"Chỗ này nhiều người lắm, anh hai, đừng giỡn mà. . . . . ." Giọng điệu

cô mềm nhũn, lâu lâu tràn ra vài tiếng nức nở cho hợp cảnh.

Bắt đầu có vài người tò mò liếc nhìn chiếc xe, Mộ Yến Thần vẫn ung

dung đè ép gáy cô, tỉ mỉ hôn thật sâu, bàn tay luyến tiếc nơi bầu ngực ấm
áp, cuối cùng véo nơi đầy đặn mềm mại mấy cái rồi mới chịu buông tay,
còn “tốt bụng” sửa lại quần áo cho cô.

Trái tim Lan Khê đập thình thịch, mặt đỏ như máu, vội vàng quay về

chỗ ngồi, ngoan ngoãn cài dây an toàn, không dám chọc tới anh nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.