HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 689

Lan Khê lần nữa giữ chặt bàn tay của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn trong

suốt mơ hồ sợ tới mức tái nhợt, nụ cười yếu ớt như đóa hoa nhỏ, nhẹ nhàng
tràn ra, nhẹ giọng nhấn rõ từng chữ: "Lan Khê, quên đi, S." (chả hiểu khê
khê ý nói gì >’’<)

Thân thể cao lớn của Mộ Yến Thần, khẽ cứng đờ.

Lan Khê cắn môi, trong lòng mang theo một chút chua xót cười yếu ớt

, có chút ngượng ngùng, nhẹ nhàng ôm lấy anh, đem đầu tựa vào ngực anh,
giọng oa oa nói: "Em chỉ đùa với anh chút thôi. . . . . ."

Cô chính là muốn đùa một chút với anh mà thôi.

Có lúc con người ta sẽ làm những chuyện khó hiểu để chứng minh cái

cảm giác không an toàn trong lòng mình, giống như một cam kết, giống
như nhẫn cưới, như khắc trên tượng gổ những lời thề ướt với nhau.

Mà cô cũng không muốn gì nhiều.

Cô chỉ muốn sau này khi anh không còn ở bên cạnh mình nữa, thì vẫn

còn một chút kỉ niệm để cô cho tin tưởng, anh vẫn còn ở bên cạnh. Anh vẫn
đứng ở sau lưng cô, chỉ cần cô quay người lại, là có thể nhìn thấy anh ngay.

Thân thể của Mộ Yến Thần từ từ cứng lại, cúi đầu nâng cái đầu đang

chôn sâu trong ngực mình lên, cô lại không cho, hai cánh tay mềm mại
quấn lấy anh thật chặt, chặt hết mức có thể, để cho anh không nổi giận .

". . . . . . Được, " anh khàn giọng đáp ứng, xoa xoa mái tóc bị gió làm

cho xốc xếch, giọng nói xa xâm giống như từ trong không gian truyền vào,
"Đợi đến khi trở về nước, . . . . . Chúng ta cùng đi."

Bất kể là chuyện điên cuồng gì, chỉ cần cô muốn làm, anh cũng sẽ làm

cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.