HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 72

son phấn vẫn trắng hồng tỏa sáng. Còn chưa kịp khiển trách, con ma men
này liền “ọe’ một tiếng, mềm nhũn dựa sát vào ngực anh..

Mộ Yến Thần muốn nổi điên lên, gương mặt tối sầm xuống trở nên

đen kịt!

May cho Lan Khê, cô không nôn ra được thứ gì, chỉ là dạ dày đang co

thắt lại. Thấy cô không nôn ra, ánh mắt Mộ Yến Thần mới dịu xuống. Hai
tay anh vẫn ôm lấy eo cô, còn hai tay cô nắm lấy cổ áo anh, tư thế hai
người muốn có bao nhiêu mập mờ thì có bấy nhiêu.

Kỷ Diêu từ hành lang phía bên kia chạy đến, đúng lúc thấy được màn

đặc sắc này, hai mắt trợn trừng, tròng mắt như muốn rớt ra!!

"Anh. . . . . . Anh . . . . ." Chứng kiến cảnh tượng này, Kỉ Diêu tuy rất

tức giận, nhưng cô nàng vẫn chỉ là con nhóc học cấp ba, đâu dám dùng vũ
lực giải quyết với Mộ Yến Thần, nên đành sử dụng tạm “ võ mồm”, đứng
tại chỗ xù lông lên, quát to:"Anh buông Lan Khê ra cho tôi, lập tức buông
tay! Đồ cái thứ lưu manh, muốn giở trò vô sỉ hả? Anh ơi! Anh ơi!”

Kỷ Diêu gấp đến độ vừa quát vừa nhảy dựng lên!

Mộ Yến Thần đang loay hoay đối phó với người trong ngực, nghe

tiếng Kỉ Diêu, anh khẽ đưa mắt quét nhìn cô nàng.

Kỷ Hằng đang tìm khắp lầu hai, nghe tiếng Kỉ Diêu vội vàng chạy tới.

Khi thấy được màn “ôm ấp tình cảm” của hai người kia, mặt cậu đỏ lên,
kịch liệt thở dốc, hai chân như bị đóng đinh tại chỗ.

"Anh buông cô ấy ra đi, anh không thấy cô ấy đang rất khó chịu sao."

Giọng nói Kỷ Hằng lạnh lùng nhưng vẫn duy trì lịch sự, tao nhã.

Mộ Yến Thần có thể đoán được thân phận của hai người vừa xuất

hiện, nhưng anh không cần chú ý tới họ, miệng dán lên tai Lan khê, lãnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.