HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 740

của cô ?"

lúc hai người đi vì để tiết kiệm không gian nên chỉ đem theo một cái

valy, ban đầu sắc mặt Mạc Như Khanh có chút khó coi, sợ như vậy sẽ khiến
cho hai người càng thêm không rõ ràng —— cho dù là anh em, nhưng có ai
từng gặp qua anh em nhà nào mà lại thân mật đến mức này?

sắc mặt Lan Khê tái nhợt, một hồi lâu sau mới nhẹ giọng nói rõ từng

chữ: ". . . . . . Để vào phòng con."

Lúc gần đi cô có giữ một số quần áo cùng cái vật nhất định phải đặt ở

đầu giường của Mộ Yến Thần, bên trong vẫn còn cái áo sơ mi của anh, sau
khi tắm xong cô cao hứng lấy mặc vào , Diễn

✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn cô

không chịu để lại cho anh, nên mang về.

Mạc Như Khanh cùng với Mộ Minh Thăng cười từ trên lầu đi xuống.

"Ta nghe nói con ngã bệnh?" Mộ Minh Thăng thấy con gái, ánh mắt

già nua lộ ra quan tâm lo lắng, đi tới chạm vào trán của cô, "Bây giờ như
thế nào? Còn bệnh không?"

Tình thương của người cha liền kéo tới , bàn tay thô ráp nhưng lại ấm

áp làm cho Lan Khê ngẩn ra, sắc mặt thoáng chốc ửng đỏ.

". . . . . . Con đỡ hơn nhiều rồi." Cô rũ mắt xuống, nhẹ nhàng nói.

Mộ Minh Thăng hừ lạnh một tiếng, thu tay về : "Ta đã nói cái gì? Con

đi chỉ làm cho Yến Thần thêm phiền phức, lại còn gây thêm phiền phức
cho người khác, gọi điện thoại cho dì Mạc tới dẫn con về, con xem con
giày vò người ta như vậy đó hả?" ( 2 ô bà này quả là trời sinh 1 cặp đó, trở
mặt nhanh nhứ chóp )

Lan Khê cắn môi, không lên tiếng, trong lòng cảm thấy đau nhói, Diễn

✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn trong lòng cô không ngừng vang lên âm thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.