HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 745

ràng cho anh nghe, nghẹn ngào, run giọng cầu xin, "Anh trở về với em, có
được hay không?"

Cô không muốn so đo những những chuyện dây dưa không rõ ràng

nữa, không muốn biết là ai đang lừa gạt cô là ai dụ dỗ cô, không muốn biết
tại sao Mạc Như Khanh lại đột nhiên xuất hiện ở Los Angeles phá vở
chuyến du lịch của bọn họ. . . . . . Cô chỉ muốn xác định là anh có yêu cô,
thương cô , cho dù cách xa vạn dặm, chỉ cần cô nói nhớ anh, anh sẽ để ở
trong lòng.

Mộ Yến Thần lẳng lặng nghe cô nói, sắc mặt tái nhợt , trong nháy mắt,

đau lòng đến tận xương.

Môi mỏng dính sát ở ống nghe, giọng anh mềm mại mang theo một

chút yêu thương nói: " Được."

"Lan Khê, ngoan. . . . . . Anh lập tức trở lại. . . . . ." Ở bệnh viện tràn

ngập mùi thuốc sát trùng, anh mang theo giọng điệu yêu thương thì thầm
nói.

Cúp điện thoại, hộ sĩ ở phía sau lại không nhịn được đi tới, mặt hồng

tim đập mạnh đứng trước mặt người đàn ông tuấn tú bất phàm, ánh mắt bất
mản hiện lên đầy sự lo lắng: "Tiên sinh, tôi khuyên ngài nên nghỉ ngơi
thêm vài ngày nữa, thân thể của ngài. . . . . ."

Mộ Yến Thần ngoảnh mặt làm ngơ, sắc mặt lạnh xuống, xoay người

nhặt tây trang trên đầu giường đi ra bên ngoài.

"Tiên sinh!" Hộ sĩ gấp gáp gọi.

"Tiền thuốc thang cứ liên lạc với luật sư của tôi, anh ta sẽ chuyển

khoản trả hết, đừng đến phiền tôi." Anh lạnh giọng còn chưa nói xong, đã
đi ra khỏi phòng bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.