HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 779

Lan Khê tích tụ, nín thở nói: "Mình nơi nào quyến rũ? !"

. . . . . .

Trên bàn cơm, kỷ mẹ cau mày dặn con gái mình nên khiêm tốn một

chút, kỷ Diêu mới ngừng không giày vò nữa. Tiếng chuông cửa vang lên,
kỷ mẹ ghét bỏ đánh đánh cô: "Mở cửa nhanh đi!"

"Yes sir!" Kỷ Diêu làm tư thế khoa tay múa chân, cười híp mắt, "Nhất

định là anh mình về!"

Cửa mở ra, Kỷ Hằng một thân đầy bông tuyết đi tới, tuấn nhan trong

sáng, mày như mực vẽ, như thói quen cùng kỷ Diêu đùa giỡn , nụ cười sáng
quắc, lúc đổi giày đi vào mới phát hiện trên bàn cơm có thêm một người,
ánh mắt anh run lên, nhìn chăm chú đến nửa ngày mới phục hồi tinh thần
lại, là cô.

Hái cái bao tay đang gở ra cũng đột nhiên chậm lại, nhìn cô gái đang

nhẹ nhàng khoát tay chào hỏi với anh, hai má lúm đồng tiền, kinh ngạc nở
nụ cười, thanh âm cũng đè thấp lại: "Lan Khê?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.