HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 777

Trong nhà chung đụng, cẩn thận, cô muốn ở cùng một chỗ với Mộ

Yến Thần cũng không được, thật vất vả lắm mới được ra ngoài, cô làm sao
có thể lãng phí thời gian ở nhà kỷ Diêu được chứ?

Lan Khê vẫn còn đang do dự, điện thoại trên tay liền vang lên.

Liếc mắt nhìn, là Mộ Yến Thần.

Cô đi tới đẩy ra cửa sổ ra, có chút mất mác, nghe anh hỏi trong điện

thoại "Lấy được chưa" , cô im lặng để cho anh nói trước. Người thông
minh như Mộ Yến Thần thấy cô im lặng không nói, cũng nín thở, chậm rãi
hạ cửa sổ xe xuống.

Ánh mắt thâm thúy tuấn dật nhìn về phía cửa sổ, ánh mắt ở xa xa cùng

chạm vào nhau.

"Hay là em ở lại đây đi, buổi chiều anh tới đón em về?" Mộ Yến Thần

nhìn cô, dịu dàng nói.

Lan Khê kinh ngạc, ánh mắt mịt mờ nhìn bộ dạng tuấn tú của anh, nhỏ

giọng hỏi: "Anh, hay là chúng ta không trở về nhà nữa, chúng ta đến phòng
trọ của anh đi, có được hay không?"

Gương mặt tuấn tú của Mộ Yến Thần chợt sáng lên, không biến sắc,

đưa mắt nhìn cô thật lâu.

Nụ cười sáng chói liền nở ra trên mặt xinh đẹp của cô, cô khoát khoát

tay: "em nói đùa thôi, anh đừng cho là thật."

Trong lòng tràn đầy cảm giác mất mác, cô cũng biết sắp đến tết rồi, cô

cùng Mộ Yến Thần làm sao có thể dưới mắt mọi người mà chơi mất tích
chứ? Bọn họ phải giữ khoảng cách, cách một khoảng tuyết rơi mịt mờ, nói
xa thì không xa, nhưng vẫn không có cách nào bỏ qua tất cả cố kỵ mà lại
gần nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.