HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 820

anh tin rằng cô yêu anh, anh tin yêu là không sai, anh tình nguyện ở cùng
với cô trong sự kích tình hư ảo, dây dưa đến chết, vạn kiếp bất phục.

"Lan Khê. . . . . ." Đôi mắt của anh phiếm hồng, giọng nói ám ách gọi

cô, ". . . . . . Hãy nhớ là anh yêu em."

Ở lần cuối cùng, anh đâm vào nơi sâu nhất của cô, trong lồng ngực

tràn đầy thương yêu say đắm với cô, rồi bùng nổ trong cơ thể cô . . . . .

. . . . . .

Bóng đêm thật sâu.

Sâu khiến thân người nhỏ bé trên giường đã quá mệt mỏi mà ngủ thật

say, cả ngón tay cũng không thể nâng lên, Mộ Yến Thần ngồi một mình ở
phòng khách, cặp lông mày rậm mà lạnh lùng che rợp tròng mắt đen, trong
không khí yên tĩnh hơi lấy lại tinh thần.

Đột nhiên anh nhớ tới khi ở Los Angeles, đã từng nói những lời kia

với Mạc Như Khanh.

—— là con yêu cô ấy trước, cho nên dù sau này không ở cùng nhau,

cũng là Mộ Yến Thần con có lỗi với cô ấy trước.

Đau đớn sâu sắc, lại tuôn trào một lần nữa.

Đôi mắt lạnh như băng mở ra, chăm chú nhìn người đang ở trên

giường trong phòng ngủ, , điện thoại di động liên tiếp bị gọi đến rung động,
anh cầm điện thoại lên, bấm một số diện thoại nước ngoài.

Mà giờ phút này ở Mộ trạch——

Đã sau nửa đêm, con mắt lạnh lẽo của Mạc Như Khanh lẳng lặng nhìn

điện thoại không người nào nghe, rồi để lại trên ghế sa lon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.